CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN BLOG NHÃ MY. CHÚC CÁC BẠN THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Ba, 30 tháng 6, 2015

CHỮ TÌNH (HÁT NÓI )-NHÃ MY








CHỮ TÌNH

(Đủ mưỡu đầu và hậu)

Hỏi tình là cái chi chi
Khổ đau chẳng dứt  mê  si chẳng rời !

Tình tình, ái ái
Đã mộng mơ sao ái ngại duyên tình
Sợi tơ hồng buộc chỉ mong manh
Mà đã kết thuyền quyên cùng quân tử
Hỏi thế gian nếu không tình ái
Thì đời người được mấy nghĩa ân
Đã dấn thân ở trong chốn hồng trần
Mùi tục lụy làm sao  mà tránh khỏi
Ái ân nặng nhân duyên vòng mệt mỏi
Nợ vợ chồng con cái cứ đeo mang
Nghĩa tình tình nghĩa chứa chan
Cỡi ra lại buộc đa mang đời người
Khổ đau đổi lấy nụ cười

NHÃ MY


Thứ Hai, 29 tháng 6, 2015

CHỜ GIỮA CHIÊM BAO - THƠ LƯƠNG MINH VŨ





Ảnh lưu niệm :NM và TG Lương Minh Vũ



CHỜ GIỮA CHIÊM BAO

Sao không về em ?
Non núi vẫn xanh
Rừng đêm tôi thắp mộng du hành
Nửa khuya tình tự cùng cây lá
Nghe nhựa lá trầm bi ướt quanh

Về đi em
Phơi tóc bay
Phơi đời ta giữa nhiễu nhương này
Trăm năm thề nguyện tìm nhau nữa
Vất vưởng hồn ai phương trắng mây

Sao không về em ?
Đau thắt ruột rà
Thương người máu lệ mãn lòng ta
Yêu người ngợp lửa tràn vi diệu
Cháy trọn một đời bên sát na

Về đi em
Sinh ly sao ?
Mai kia tử biệt ở phương nào
Mai kia vũ trụ trời đất rụng
Tìm nhau sờ soạt giữa chiêm bao


 LƯƠNG MINH VŨ
Trích : tập thơ Từ Đấy BaLô của Lương Minh Vũ tặng NM

Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2015

CÓ ĐÁNG KHÓC KHÔNG EM ? THƠ KHA TIỆM LY

 




CÓ ĐÁNG KHÓC KHÔNG EM?


Tin các báo: Chiều 13/6/2015. U23 Việt Nam thua , Myanmar . Cổ động viên và cầu thủ khóc "như mưa" sau thất bại.


Chỉ vì cầu thủ ta thua một trận Si Gem
Mà nước mắt em ngập khán đài nước bạn
Làm mờ đi những suy tư trên vầng trán
Nước mắt em thừa thải thế sao em?


Còn giọt nào chừa lại ở trong em
Để dành cho những mảnh đời cơ nhở
Vất vưởng lang thang đầu đường xó chợ
Cả cuộc đời chẳng khác một màn đêm


Hay khóc cho các em đến trường ngày hai buổi
Bằng bao ni lông, bằng những chiếc cầu treo
Hay đu dây tử thần qua bên kia suối
Gởi mạng mình cho vách núi cheo leo!


Ước gì một phần nước mắt của em
Dành cho những anh hùng nằm xuống
Để lấy tự do, để giành từ bờ cây thửa ruộng
Mà nắm xương tàn giờ chẳng biết nơi đâu!


Sao em chẳng khóc cho những chiếc tàu đánh cá
Đang lướt êm đềm trên mặt biển quê hương.
Rồi vô cớ bị đâm chìm bởi những con “tàu lạ”
Cho vợ con bơ vơ cạn lệ đêm trường!
Những gì để lại chỉ là ngôi mộ gió
Khói nhang buồn cay mắt đau thương!



Ước gì một phần nước mắt của em
Để khóc cho một dãy sơn hà.
Của tiền nhân tạo bằng xương bằng máu
Nay đã mất rồi núm ruột Hoàng Sa!
Để khóc cho những anh hùng chết trên đất liền, hải đảo
Như bắc biên thùy, như ở Gạc Ma!



Em khóc chi một trận thua bong đá
Thắng chưa hẳn vinh, bại chắc chi đã nhục
Là trò chơi có gì đâu vinh,  nhục?
Tổ quốc mất, còn mới vinh.  nhục em ơi!


KHA TIỆM LY


Nguồn: từ email của TG Kha Tiệm Ly gửi lamngoc
NM cảm ơn anh KTL đã chia xẻ một bài thơ hay



Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2015

SÓNG , DÃ TRÀNG VÀ ANH -THƠ NHÃ MY








Như con dã tràng xe cát
Cứ tìm báu vật mất rồi
Lòng anh sao hoài mong đợi
Nhớ nhiều kẻ ở xa xôi



Dã tràng tìm trong biển rộng
Xe từng viên cát nhỏ nhoi
Bất chợt sóng ùa giao động
Cuốn trôi công sức  ra khơi



Anh tìm dòng đời muôn dặm
 Dáng xưa mờ ảo chân trời
Đưa tay níu nhầm ảo mộng
Mà hay nhân ảnh xa vời



Trái tim là viên cát nhỏ
Sóng trôi dâu bể cuộc đời
Tình anh dã tràng năm tháng
Vô tình sóng vỡ  chơi vơi…



 NHÃ MY



NM chân thành cảm ơn quí thân hữu ghé thăm và ghi cảm nhận.

Thứ Năm, 25 tháng 6, 2015

HỒI ỨC BUỒN VUI NĂM THÁNG - HOÀNG YÊN LYNH










HỒI ỨC BUỒN VUI NĂM THÁNG

HOÀNG YÊN LYNH



 Tôi còn nhớ những năm 60 của thế kỷ trước trong một lần đọc một truyện ngắn của nhà văn Mai Thảo đăng trong  tạp chí Văn . Câu chuyện kể về tình bạn  .Hai người là đôi bạn học từ thời niên thiếu , một người  con của quan Tri huyện , một là con nông dân .cả hai tuy hoàn cảnh khác nhau nhưng gắn bó suốt một thời niên thiếu … Cho đến sau CM tháng 8/1945 ông quan Tri Huyện cha của người bạn chết ,gia đình tan nát người con phải ra dựng một túp lều trên đồng hoang để sinh sống . Còn người con nông dân tham gia kháng chiến trở thành một CB cấp tỉnh . Trong một lần công tác qua vùng quê cũ , người ban nay là CB tìm thăm bạn cũ .Cả hai nhìn nhau trong ngậm ngùi . Không than van ,không oán trách  hai người chỉ nhắc lại những kỷ niệm mà cũng lãng tránh chuyện hiện tại .Câu chuyện kết thúc qua hình ảnh hai người bạn chia tay trên cánh đồng nắng chiều ảm đạm và nỗi ray rứt khi không làm được gì cho bạn mình … Truyện của Mai Thảo tưởng đã nằm sâu trong ký ức tôi  không ngờ gần 20 năm sau trong những ngày lang thang kiếm sống trên vùng U Minh sông nước , nằm co ro trên căn chòi lá giữa chốn đồng không mông quạnh bất chợt tôi lại nhớ đến câu chuyện cũ …Và  không ngờ mẫu truyện ngắn ngày nào lại vận vào chính cuộc đời mình .

 Truyện ngắn ngày xưa đã trở thành  gói hành trang để tôi bước đi trên cuộc đời  nhiều gian nan . Đôi lúc tôi lại nhớ đến nhân vật AQ trong một tác phẩm của Lỗ Tấn , cứ tự bằng lòng với chính mình , tự ru ngủ với mình may ra cuộc đời có thêm một chút thi vị … Nhưng rồi tôi đã cảm nhận ra cuộc sống vốn dĩ hai mặt . Được thua , buồn vui , hạnh phúc hay cay đắng chỉ vấn đề là mình có nhận ra mình đang ở giai đoạn nào .Và vì vậy tôi tìm cho mình lòng khoan dung , sự yêu thương … Tôi vốn không là một người ngoan đạo nhưng tình yêu thương cho tôi chiêm nghiệm được một điều đó là sức mạnh để con người có thể tồn tại được dẫu qua bao phong ba bão tố .Tôi đã chứng nghiệm điều này trong cuộc đời mình . Trong một lần trên bước đường lang thang bất ngờ tôi gặp lại người bạn học cũ Đông hà ngày xưa.Tôi mừng vui vì nghĩ rằng “ tha hương ngộ cố tri " nhưng người bạn đã ngoảnh mặt ,không nhớ và vội vàng bỏ đi .Tôi không oán trách điều gì và tự nhủ có lẽ bạn cũ  có những điều khó khăn khi gặp lại  và hãy quên đi , có trách chăng là tự trách chính mình khi không hiểu được một điều nay mình không là mình của ngày xưa .Và tôi tin rằng có một lúc nào đó trí nhớ sẽ giúp người bạn mình nhận ra …Vâng , chính yêu thương đã giúp tôi vượt qua những đau đớn tinh thần .

 Trên bước đường lang thang kiếm sống , tôi đặt chân đến vùng đất cao nguyện  tràn đầy nắng gió . Dù sao rồi cũng phải sống . Tôi làm đơn xin vào làm một chân phu đập đá ở mỏ đá đèo Bảo Lộc . Viên CB hờ hững đọc lá đơn tôi rồi nói gọn ” Mới ra trại hả ” .Tôi đã chuẩn bị sẵn sự từ chối vì biết rằng với bản lý lịch tối thui như giàn bếp của mình.Nhưng rồi có lẽ cám cảnh cho thân phận một kẻ lang thang nên cũng đồng ý .Và rồi những năm tháng làm quen với sỏi đá với nhửng buổi chiều buồn hiu hắt trong căn lều chênh vênh lưng đèo nhìn những đám mây chập chờn ngang lưng núi . Không tình , không bạn , không nhà buồn tênh .Cuộc đời phải chăng là bức tranh vân cẩu .

 Rồi tôi lập gia đình.Cuộc đời rồi cũng có lúc tới bến dừng chân .Một anh chàng phu đập đá lấy vợ là một bác sĩ bỗng chốc trở thành câu chuyện viễn mơ giữa cuộc sống tràn đầy nghi kỵ,săm soi  và ngờ vực .Có ai đó đã hỏi tôi : Người xưa mà vẫn thủy chung đến thế sao .Cuộc đời vốn dĩ cũng có nhiều điều không lý giải được…

Hết rồi những tháng năm một mình lang thang kiếm sống.Tôi có một ngôi nhà nho nhỏ , một nương chè bên triền núi . Và từ đó tôi trở thành một nông dân ngày ngày cặm cụi bên những luống chè nhưng tự trong sâu thẳm nỗi buồn vẫn còn đó . quá khứ , hiện tại cứ lẫn lộn trong những giấc mơ .Hơn hai mươi năm nói như một nhà thơ  , tôi bỏ phố lên rừng và tìm vui với một chút hạnh phúc nhỏ nhoi và cũng thành tâm xin được bình yên nhưng dòng đời không phải lúc nào cũng dễ chịu . Chỉ khi làn gió mới thổi đến tôi mới thật sự được đôi chút bình an  … Những buổi chiều buồn quẩn quanh bên nương chè tôi tự an ủi đời mình với mấy câu Kiều của Nguyễn Du  :

 Trăm năm trong cõi người ta
 Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau …

Cuộc sống vẫn trôi theo năm tháng ,buồn vui và cả những điều bất cập.Người vợ và các con là điểm tựa cho đời tôi để có thể hi vọng nhìn thấy một chút ánh sáng le lói cuối đường hầm . Và cho đến một ngày trong cái không khí ồn ào tấp nập của cảng hàng không quốc tế TSN , hai vợ chồng tôi tiễn đứa con trai đầu  du học .Tâm trạng buồn vui cứ lẫn lộn trong tôi . Cuộc đời rồi cũng có những ngày nắng đẹp nhưng lòng tôi lại xót xa nhớ đến thân phụ tôi ,ở nơi chốn vĩnh hằng nào đó tâm trạng Người như thế nào .Đứa con đã nói với tôi những lời ” con sẽ về bên ba mẹ sau khi xong luận án .Đời ba đã nhiều gian nan …” lúc này tôi mới nghĩ ra con mình đã trưởng thành .Tôi cứ đứng nhìn con mình khuất dần sau phòng cách ly . Qua hình ảnh con trai cả một quá khứ trở lại .Con tôi trưởng thành từ gian khổ , từ những vùi dập mà số phận oan khiên đổ ụp xuống đời tôi .Tôi lại nhớ gia đình , đến cha mẹ ,đến một tuổi thơ êm đềm nơi chốn quê xưa , đến bằng hữu và cả đến những tháng năm chiến tranh tao loạn . Bỏ lại trường xưa quê cũ , bỏ lại những ước mơ dang dỡ tôi đi vào cuộc chiến chinh mà lòng không một chút mảy may hận thù.Có những đêm trên cánh võng ở một khu rừng nào đó tôi vẫn tin rằng mình sẽ sống sót trở về và rồi … Tôi cũng đã trở về nhưng  trở về với vết hằn đè nặng lên cả một đời người …và rồi với những tháng năm trong trại,nỗi  cay đắng tủi cực và với tương lai bất định không biết rồi sẽ về đâu.Những buổi chiều sau một ngày lao động
đứng trong hàng rào khu trại,nhìn ra cánh rừng và khoảng trời xanh cao vút hình ảnh cố nhân,hình ảnh ngày xưa với bạn bè đồng đội lại trở về mới thấm thía nỗi đau của người thua cuộc...

 Buổi chiều cuối năm ở vùng đất cao nguyên sương mù và những cơn gió se lạnh lại trở về . Cũng đã hơn 30 năm mà tự trong thâm tâm tôi vẫn nghĩ mình chỉ là một người lưu dân dẫu biết rằng về lại quê xưa là một điều không tưởng .Gia đình đã tan nát trong cuộc bể dâu và thời gian còn lại của một đời người chỉ là những dấu chấm buồn lặng lẽ .
Bao ưu tư , bao lần lữa rồi tôi cũng có một lần trở lại quê xưa sau đúng 40 năm dài hun hút . Cái cảm giác không thể nào nói được khi lần đầu đặt chân trở lại . Ngày đi tuổi trẻ , ngày về tóc đã pha sương . Mắt tôi đã nhòa lệ khi đứng trên sân nhà cũ . Hình ảnh ngày xưa như một khúc phim dĩ vãng trở về chầm chậm trong tôi . Còn nghe như đâu đây tiếng của thân phụ tôi , hình ảnh của gia đình , anh em của những bữa cơm trong khung cảnh sum họp thuở nào . Nơi đây là cả một thời niên thiếu là cả tình thương bên mái ấm gia đình …Mà bây giờ tất cả đã trở thành sương khói mông mênh chỉ còn lại mình tôi là chứng nhân của một thời rồi mai đây khi bóng thời gian đã hết sẽ chẳng còn một ai nhớ đến  , tất cả sẽ nhạt nhòa và đi vào quên lãng … Tôi bước chầm chậm trên những con đường ngày cũ và vẫn chỉ một mình tôi lắng nghe quá khứ thì thầm  và bất chợt nhớ đến một câu thơ của Vũ đình Liên ” những người muôn năm cũ , hồn ở đâu bây giờ …” . Tôi ngồi ở một quán nước nhìn ra phố đông , cố dõi mắt  để mong gặp lại một người quen năm cũ , để biết rằng cuối cùng rồi tôi cũng đã trở về … Nhưng con phố đông người qua mà những người xưa nay vắng bóng .

 Tôi trở thành khách lạ giữa quê tôi
 Chẳng ai biết chẳng ai quen thuở ấy
 Chỉ còn đây con sông thời tuổi dại
 Soi bóng tôi về tóc ngã màu mây .

 Cũng đã biết bao lần những khi mùa đông đến tôi lại trầm ngâm bên khung cửa sổ nhìn ra phía đồi núi chập chùng , nhìn những đám mây hờ hững giăng kín cuối chân trời ,nhìn những cánh chim bay vội vã trời chiều bên lưng đèo . Lục thập nhi nhĩ thuận . Tô cũng đã bước qua cái tuổi 60 , cái tuổi để có thể thấu hiểu nhân tình thế thái…Cái tuổi để lòng có thể khoan dung hơn . Và tôi vẫn tin rằng chỉ có yêu thương và khoan thứ thì trái tim sẽ an bình hơn , cuộc đời sẽ ít đi những hận thù , những toan tính biển lận .

 Nếu phải nói một lời tạ ơn chân thành nhất , tôi xin được gởi đến bằng hữu tôi , những người vẫn luôn bên cạnh tôi dẫu có xa xôi cách trở đã tiếp cho tôi niềm tin và sức mạnh để có thể vững bước trên con đường gian nan khổ ải  . Xin gởi đến cố nhân dẫu chung cuộc có là ngàn trùng xa cách nhưng những ân tình ngày cũ , những kỷ niệm dấu yêu của một thời tuổi ngọc đã cho trái tim tôi được những phút giây mộng mơ . là chiếc gối êm đêm trong những giấc mơ , là một rừng chiến khu đầy ắp kỷ niêm . Xin được nói lời chân thành đến vợ tôi là ân nặng nghĩa tình phu thê đã cho tôi và các con mái ấm tình người đã thắp lên trong tôi niềm tin trên bước đời gập ghềnh nhiều oan khiên ngang trái .
 Và với cố hương tôi vẫn và mãi là người con của miền đất Quảng Tri tuy lắm đau thương nhưng chan chứa tình người .

Đời ta tiếc đã không thành
 Mộng kia là khói hương quanh đất trời …

HOÀNG YÊN LYNH

Nguồn : từ email của TG Hoàng Yên Lynh gửi nhamyngocsuong


*****




Tôi quen với nhà thơ HYL qua một cái'' duyên văn tự '' tình cờ. Lúc đó tôi vừa đi tiễn đưa cô con gái mất lúc còn khá trẻ trở về nhà thì tình cờ đọc bài thơ " Khúc Tình Ca Dang Dở '' của anh gửi đăng trong blog của một người bạn. Cùng tâm trạng thương cảm cho người con gái đã lìa đời tôi chợt nhớ những cành hoa trắng hôm ở nghĩa trang và được người thân bạn bè của người quá cố bỏ xuống huyệt mộ, tôi nảy ý và viết 2 câu thơ "Người đi hoa đã lìa cành/ Người về níu lại mong manh giọt tình ''. Và từ 2 câu này tôi tiếp tục viết thành một bài lục bát có nội dung giống như bài thơ của anh. Tôi gửi bài cảm tác của mình cho bạn nhờ chuyển qua email cho TG HYL cùng với lời xin phép được đăng bài thơ của anh vào blog của tôi chung với bài cảm tác. Vài hôm sau qua email hồi đáp anh bảo là đã xúc động khi đọc bài thơ cảm tác của tôi và ''chị làm thơ giống như tâm trạng của người trong cuộc '' .Từ đó anh vẫn thường xuyên gửi các sáng tác khác để chia xẻ với blog của tôi .Anh không có blog cá nhân nhưng làm thơ rất nhiều và các sáng  tác của anh thường gửi đăng trong một số trang văn nghệ mạng hay là chia xẻ trong blog của một số bạn bè . Anh cũng đã có xuất bản một tập thơ (Chuyện Bên Đời nhà xb Hội Nhà Văn 2014)
Vắng một thời gian không thấy anh gửi bài tôi viết email hỏi thăm thì được chị hồi đáp và báo tin anh vừa qua cơn đột quỵ nay đã bình phục và xuất viện .Thời gian sau này tuy tình trạng sức khỏe không tốt lắm nhưng anh vẫn sáng tác đều đặn và thường xuyên gửi bài chia xẻ với blog của tôi và các trang khác.
Hôm nay đọc những dòng hồi ức này tôi thấy đọng lại một tấm tình chân thật và hiểu rõ  anh hơn .Tôi cũng vui hơn khi biết anh rất đam mê sáng tác và nghe giọng nói khỏe mạnh của anh cũng như tôi  đã vui khi  đọc email của chị và biết chị cùng một họ (Lâm) với tôi.

Cầu mong anh luôn luôn khỏe mạnh , gia đình hạnh phúc,  con cái thành đạt  và có thêm những tác phẩm hay.
NM



Thứ Ba, 23 tháng 6, 2015

DUYÊN TÌNH - (HÁT NÓI ) NHÃ MY

NM thử làm một bài Hát Nói đáp lại huynh Lê Đăng Mành (theo bảng luật BT từ Lê huynh gửi)










DUYÊN TÌNH

(Mưỡu đầu)
Ông Tơ sao lại trèo leo
Nõ trao duyên cận lại đèo duyên xa...



Hỏi làm chi xe tơ nguyệt lão
Sợi tơ hồng sao cứ  buộc ở  xa xăm
Người  gần bên chẳng  hẹn trăm năm
 Lại  chốn lạ mà tìm trao duyên cầm sắt
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
Vô duyên đối diện bất tương phùng

Đã là yêu  dẫu có nghìn trùng
Bao trắc trở  chi mà ngăn cách được
 Tấm lòng thành vẫn trước sau như một
Nghĩa tào khang trói buộc đã an bày
Duyên tình ai  khéo tìm ai...

NHÃ MY



*******


DUYÊN NỢ

                “Hát nói” (Đủ khổ mưỡu đầu)
Nhân đã gieo giữa hư không
Đủ duyên là nảy tơ hồng cái chi

Nguyệt lão cứ đành hanh kết chỉ
Ở xa xăm mà buộc sợi tào khang
Để bây chừ xức bức xang bang
Cái hạnh phúc chen khổ đau thêm bải hoải
Đó phận thuyền quyên dòng yểu điệu
Đây tông chánh khí giống ngang tàng
Can chi mà buộc phải đa mang
Làm  cho lủ thị phi xô tọc mạch
Cứ tam tòng gánh tứ đức ỳ ạch
Buồn hắt hiu chinh cổ cũng bâng khuâng
Ai không duyên nợ chàng ràng



LÊ ĐĂNG MÀNH

                   


DUYÊN NỢ - (HÁT NÓI) LÊ ĐĂNG MÀNH






DUYÊN NỢ !
                “Hát nói” (Đủ khổ mưỡu đầu)
Nhân đã gieo giữa hư không
Đủ duyên là nảy tơ hồng cái chi

Nguyệt lão cứ đành hanh kết chỉ
Ở xa xăm mà buộc sợi tào khang
Để bây chừ xức bức xang bang
Cái hạnh phúc chen khổ đau thêm bải hoải
Đó phận thuyền quyên dòng yểu điệu
Đây tông chánh khí giống ngang tàng
Can chi mà buộc phải đa mang
Làm  cho lủ thị phi xô tọc mạch
Cứ tam tòng gánh tứ đức ỳ ạch
Buồn hắt hiu chinh cổ cũng bâng khuâng
Ai không duyên nợ chàng ràng


LÊ ĐĂNG MÀNH


Nguồn: từ email của TG Lê Đăng Mành gửi lamngoc
Lâu rồi dường như không thấy tác giả nào viết loại "Hát Nói" nay được Lê huynh chia xẻ bài này thật là đặc biệt Cảm ơn Lê huynh nhiều ạ


GHI CHÚ:






***Hát nói hay hát ca trù là một bộ môn nghệ thuật truyền thống ở phía Bắc Việt Nam kết hợp hát cùng một số nhạc cụ dân tộc. Ca trù thịnh hành từ thế kỷ 15, từng là một loại ca trong cung đình và được giới quý tộc và trí thức yêu thích. Ca trù là một sự phối hợp nhuần nhuyễn và đỉnh cao giữa thi ca và âm nhạc
Sách Ca trù thể cách (AB.160), viết về hát nói như sau: Tiếng đàn của hát nói thuộc cung Nam. Nếu nữ hát thì gọi là hát nói, nam hát thì gọi là Hà nam. Lối văn này, xưa và nay đều có. Lối văn này, mối bài chỉ có 11 câu mà thôi. Câu 1 và 2 gọi là tổng mạo. Câu 3 và 4 gọi là Thừa đề. Câu 5 và 6 thì dùng lối thất ngôn, hoặc cổ thi, hoặc quốc âm; như là treo cái ý của toàn bài vào giữa bài thơ, để nói hết cái đại ý của toàn bài. Các câu 7, 8, 9 đều nối theo cái ý của câu 5 và 6 mà phô diễn thêm ra, để làm rõ ý nghĩa. Câu 11 là tổng kết ý nghĩa trong cả bài, mà cũng là một câu kết thúc. Cũng có khi đến đây, lại thêm hai câu hoặc 4 câu nữa, liền sau đó nói dông dài thêm cái dư ý của bài thơ, ấy là muốn dẫn cho dài thêm. Người trong làng ca gọi là Hát nối (trang 12b).

(Ghi chú của NM từ tài liệu trên net)

Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2015

NHẬT KÝ CỦA BA - KHA TIỆM LY

NHÂN NGÀY LỄ CỦA CHA ( FATHER'S DAY) CHỦ NHỰT 6/21/ 2015  MỜI ĐỌC





Hình ảnh có liên quan


NHẬT KÝ CỦA BA


Mẹ tôi mất khi em gái tôi vừa biết đi lũn đũn, nhưng giọng nói của nó thì khá rõ ràng. Ngày chết của mẹ tôi không hề gây cho nó một chút cảm xúc đau buồn; có lẽ nó còn quá nhỏ để hiểu được thế nào là giờ phút đau thương nhất của một kiếp người! Thương cho ba tôi, hễ có công chuyện gì thì thôi, nếu không, thì cứ hai tay ôm hai anh em tôi vào lòng, vừa hôn vừa khóc. Những lúc đó, em tôi thường lấy bàn tay bé bỏng của nó mà quẹt nước mắt cho ba tôi, nói:
- Sao ba nhại (lại)… khóc vậy? Má chết dui (vui) quá... hén ba? Hồi nãy… ông đó hổng cho con đánh trống,… chừng ba chết,… ba cho con đánh trống hén?
Sau lời ngây thơ của em tôi, ba tôi khóc ồ một tiếng đau thương, trong khi mọi người xung quanh đều lắc đầu, xúc động.
Ba người chúng tôi đùm túm trong một căn nhà xiêu veo nằm trong một hẽm tồi tàn.
Tối đến, chúng tôi co cụm trong một cái mùng rách được vá bằng cách dán bằng nhiều tờ giấy lịch. Em tôi còn nhỏ nên ưu tiên nằm gần ba, được ba xoa đầu, gãi lưng, ru ngủ. Câu ru ngủ đầu tiên luôn là: “Ầu ơ... Gió mùa thu ba ru con ngủ.... Ầu ơ... Năm canh dài.... năm canh dài... ba thức đủ năm canh... ầu ơ...”
Ba tôi làm nghề phụ hồ nên tiền thu nhập cũng “khi mưa khi nắng”, ba lại không đi làm xa vì không thể bỏ anh em chúng tôi ở nhà mà không ai trông nom nên tiền thu nhập lại càng héo hắt. Nhưng bù lại, ai kêu gì ba làm nấy nên anh em tôi cũng được ngày hai bữa cơm canh. Trong mâm ăn, tôi luôn được ăn trước với em tôi (ba đút cơm em). Đến khi chúng tôi no nê, thì ba mới gỡ từng miếng thịt nhỏ dính trên xương cá, vét chút cơm thừa, sú vào tô canh vốn chỉ còn le hoe vài cọng cải mà ăn. Không ít lần chúng tôi ngon miệng, ba vét từng hột cơm cuối cùng cho anh em tôi; những lúc đó, ba nhịn ăn đi làm. Khi ấy, tôi lại còn quá nhỏ nên chưa cảm nhận được thế nào là sự hi sinh của người cha, mà xem đó như là chuyện thường tình!
Suốt hai mươi năm như vậy, ba tôi như con gà trống chịu mưa chịu nắng bươi quào bao đống rác của đời để tìm con trùn con dế nuôi con khôn lớn.
Ngày em tôi đậu vào đại học, có lẽ là ngày vui nhất trong đời ba, nên ba viết cho chúng tôi lá thư lời lẽ đầy hân hoan:
“Hai con yêu của ba,
Có lẽ nhờ hương hồn má con phò hộ mà con gái út của ba nay cũng đã đậu vào đại học; đồng thời tình cờ ba lại được người bạn cũ kêu ba xuống Cà Mau giúp việc, và lương tháng rất hậu hỉ. Như vậy là thu nhập của ba cũng khoẻ rồi và hai con cũng không còn lo tiền học, tiền nhà trễ nải nữa. Có điều ba tháng ba mới được về thăm nhà một lần. Vậy khi chừng nào có thư ba, các con hãy về thăm ba, các con nhé!
TB: Tâm con,
Ba đã gởi cho hai con năm chục triệu đồng, vài ngày chắc con nhận được. Số tiền nầy sau khi đóng tiền học xong, còn dư bao nhiêu, con mua cho em con chiếc xe coi được được. Tội nghiệp em con, nếu không có sự may mắn nầy, không biết bao giờ ba mới mua được xe cho em con!
Thế mà chỉ gần tháng sau, chúng tôi phải về vì ba mình qua đời!
Ba tôi vừa được lịệm xong thì có một người dáng giàu có, trịnh trọng đến thắp hương cho ba tôi, rồi đưa cho tôi một gói tiền dày cộm; nói: “Anh nhà đây là ân nhân của mẹ tôi, nay tôi thay mặt mẹ tôi trả ơn…”
Tôi chưa kịp hỏi đầu đuôi thì người đó vội vọt ra cửa trước sự sững sờ của mọi người.
*
Hai anh tôi cùng xem nhật kí của ba:
Ngày… tháng… năm….
Gái út nó đậu vào đại học rồi. Mừng ơi là mừng. Cầu xin trời phật ban phước lành chon nó. Con nhỏ ngày lớn đẹp ra y như mẹ nó không khác. Mừng thì mừng thật, nhưng đầu năm phải lo tiền học cho hai đứa thật mệt! Hỗm rày xương sống mình cứ đơ hoài không chịu hết, không làm ăn gì được, mới khổ.
Ngày...
Tội nghiệp gái út nó cần chiếc xe để đi học mà không dám nói. Tiền đóng tiền học chưa có, lấy đâu tiền mua xe?
Ngày…
Sáng nay có người tự nhiên đến nhà hỏi mình có muốn bán một quả thận không, giá hai trăm triêu, đưa trước năm chục. Mình cũng mừng mà cũng lo, sợ rủi có bề gì ai nuôi các con? Mình hứa ông ấy hai ngày nữa lại trả lời.
Ngày…
Mình đã tư vấn bác sĩ về sự rũi ro. BS nói kể như tỉ lệ nguy hiểm không đáng kể ở đàng tặng (với mình là bán). Mình đã đồng ý với ông khách. BS nói nằm viện khoảng 30 ngày. Mình bảo con mình ba tháng hãy về, lúc đó mình đã bình phục hẳn rồi, chắc hai anh em nó không biết gì đâu!
- Ba ơi!
Em tôi thét lên  , rồi ngả xuống!


KHA TIỆM LY

Nguồn : từ email của TG KTL gửi lam ngoc để chia xẻ với bạn đọc blog NM
NM cảm ơn anh KTL với một bài viết thật cảm động.

Thứ Bảy, 20 tháng 6, 2015

TÌNH QUÊN - THƠ BÌNH THANH NHÃ MY







TÌNH QUÊN


Tình xa tình đang trôi về đâu
Bên trời bèo mây sao không vui trùng phùng
Đàn ai  cung thương nghe gieo sầu chơi vơi
Mơ màng xa khơi
 Trùng dương trăng chìm lung linh vàng trôi
Tình xa về đâu trôi theo dòng đời mù tăm
Người đi như mây bay về nơi xa xăm
Thời gian qua mau còn trông về đâu
Ngàn năm âm thầm thương cho người chờ mong
Bên trời xa xăm ai hay lời thề năm xưa
Vằng trăng đêm mưa buồn rơi vàng trôi theo dòng sông
Người xa tình quên...

NHÃ MY

NM chân thành cảm ơn quí thân hữu  đã đọc bài và ghi cảm tưởng

Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2015

VẦNG TRĂNG LỠ - THƠ HOÀNG YÊN LYNH





Tranh của họa sĩ Phan Nguyên (France)


VẦNG TRĂNG LỠ

Thư gởi từ đôi bờ thương nhớ
Tháng năm mòn mỏi những giấc mơ
Hằn sâu ký ức bao kỷ niệm
Ngậm ngùi xao xuyến với trang thơ.

Vẫn còn lối cũ bước chung đôi
Mà nguyện ước xưa đã lỗi thề
Người đi người ở vầng trăng đợi
Để bến sông nay lạnh bước người.

Thư đến bên đời tóc đã bạc
Vết mực nhòe theo những trang thư
Đôi bờ hun hút tình đã khác
So lại cung tơ lạc phiếm rồi.

Sao lại chạnh lòng ơi cố nhân
Đã quên thôi cũng đã quên rồi
Kiếm cung hoen rĩ ngày thua trận
Người bỏ người đi trên biển khơi.

Người xa,xa lắm quên hay nhớ
Thư vẫn nao lòng chuyện bể dâu
Vầng trăng thôi đã vầng trăng lỡ
Ghép lại không tròn mảnh trăng côi.


HOÀNG YÊN LYNH


Nguồn: từ email của TG Hoàng Yên Lynh gửi nhamyngocsuong
NM cảm ơn nhà thơ Hoàng Yên Lynh thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay và cảm ơn quí thân hữu đã ghé blog đọc bài và ghi cảm tưởng.

Thứ Tư, 17 tháng 6, 2015

THÁNG SÁU - THƠ NHÃ MY






THÁNG SÁU

Trời tháng sáu mây vàng trăm cánh mỏng
Ta tiễn người qua một bến sông
Áo cũng vàng mây mùa thu trôi chậm
Để hồn buồn khi trăng xế mênh mông

Nắng tắt chiều cho màn đêm  đến sớm
Áo vàng trăng cho mộng thắm đêm rằm
Mắt ngỡ ngàng trong đêm lay động
Chăm chú nhìn từ tiền kiếp xa xăm

Còn câu nói khi chiều giăng kín lối
Môi ngại ngùng tay còn  ấm trong tay
Ngọn tóc xanh buông xuống đời nhung nhớ
Tha thiết vô cùng hương tóc bay bay

Chiều xuống vội nắng vàng giăng nhẹ
Tháng sáu hồng chùm hoa phượng rơi rơi
Ta bước chậm cho tình lưu luyến mãi
Đợi người về - thương lắm  người ơi…


NHÃ MY

NM chân thành cảm ơn quí thân hữu đọc thơ và ghi cảm tưởng Chúc quí thân hữu an vui và nhiều tốt đẹp .Thân quí .



Thứ Ba, 16 tháng 6, 2015

VỀ ĐÂU - THƠ BÌNH THANH NHÃ MY





Tranh Pino Daeni


VỀ ĐÂU


Như chim tha hương buồn đêm sương

Mây bay mây bay đời vô thường
Trăng soi ngoài hiên nghiêng nghiêng buồn

Ngàn sao lung linh trong đêm sương
Vàng rơi mơ màng - trăng buông mành
Hồn xưa mơ màng - tình xa xăm
Thương chi lời trăm năm
Còn đâu giờ đây nghe mơ hồ
Ai trôi tâm tình xuôi về xưa
Đêm nhòa sương khuya
Trăng tàn canh thâu
Còn mơ về đâu...



NHÃ MY


NM chân thành cảm ơn các  trang bạn đã đăng bài cùng quý thân hữu đã đọc bài và ghi nhận xét 

Chủ Nhật, 14 tháng 6, 2015

NHÃ MY VÀ THI PHẨM KHƠI XA - DU TỬ LÊ









Nhã My và thi phẩm “Khơi Xa”
(06/03/2015 03:16 PM) (Xem: 371)
Tác giả : Du Tử Lê


dutule.com (ngày 3 tháng 6-2015): Vài hôm nay, chỉ mới vài hôm nay thôi, tôi chợt nhận ra, có dễ điều kỳ diệu nhất thi ca có thể đem lại cho chúng ta, không phải đó chỉ nơi để chúng ta thố lộ tâm sự, thể hiện niềm vui hay nỗi buồn, nhớ về quá khứ hay, ươm trồng những hạt mầm tình cảm, hy vọng tương lai… Mà, thi ca còn / chính là ngôi đền chung. Ngôi đền chữ, nghĩa, hình ảnh… không vách tường, không cửa khép…
Ở tuổi nào, bất cứ độ tuổi nào, nếu có tấm lòng tha thiết, có một trái tim mẫn cảm với nắng gió nhân gian, chúng ta đều có thể bước vào ngôi đền ấy; tìm lấy cho mình một góc riêng, thích hợp nhất với tâm cảnh đời mình. Để tự góc nhỏ kia, ta nghe, thấy được những góc khuất thầm kín riêng mình, do đời sống xã hội, đời sống hiện thực hối hả, vội vã cuốn ta đi trong cơn lốc mù lòa nghiệt ngã đời thường.
Cảm nhận này, đột sáng trong tôi từ một đoạn thư riêng của tác giả thi phẩm “Khơi Xa”, nhà thơ Nhã My hiện cư ở tiểu bang Washington, gửi cho. Đoạn thư giúp tôi bật sáng cảm nhận về tính chất diệu dụng của thi ca đó, nguyên văn như sau:
“…Cũng là một người có tập tành viết lách nhưng vì hoàn cảnh đời sống mà cho mãi tới lúc 60 tuổi mới thỏa mãn được niềm đam mê của mình…”     
Tôi nghĩ, phải chăng vì tới lúc 60 tuổi, tác giả “Khơi Xa”, Nhã My, người từng theo học Đại học Sư phạm Cần Thơ, và Văn khoa Saigon mới được sống với đam mê hay định mệnh thi ca của mình (?) - - Nên với 99 bài thơ làm thành thi phẩm “Khơi Xa” của Nhã My, đều là những lời nói chân thực, không phấn son, không tạo dáng, màu mè, sáo ngữ.
Và, vẫn theo tôi, cũng chính vì tính mộc, nhiều cảm tính hơn việc sử dụng những hình thái kỹ thuật kỳ khu, khiến tiếng thơ của nhà thơ này dễ dàng thẩm thấu phần nhậy cảm của tâm hồn người đọc.
Thí dụ khi diễn tảm tâm thái của một lưu dân, lạc lõng xứ người Nhã My viết:
“Bốn mươi năm tưởng ngày nào
Tóc xanh đã bạc lạc vào bến mê
Bóng mây trôi dạt chiều quê
Cánh chim viễn xứ bốn bề bơ vơ…”
(Nhã My, trích “Bài thơ viết lại”. Tr. 29)

Ở lãnh vực tình yêu, Nhã My viết:
“Vĩnh biệt đâu là người đã mất
Mà đời không được bước cùng nhau
Mười năm lặng lẽ giờ em đã
Tình chết ngậm ngùi bóng vó câu”
(Nhã My, trích “Mười năm”. Tr. 37)

Hoặc:
“Trái tim còn nhịp thở
Ta chết dở bên đời
Thinh lặng ký ức trôi
Chỉ mình ta ngờ nghệch
Mắt xanh đêm chờ đợi
Cuối đời tìm tri âm…”
(Nhã My, trích “Chơi vơi”. Tr. 41)

Hoặc:
“Cứ ngỡ tim mình hóa đá
Lăn qua những nhánh tình buồn
Lăn qua phố đời vội vã
Về nằm lạc giữa cô đơn 
“Chiều thả lòng theo tiếng hát
Tim mềm như giấc mơ đêm
Vạt nắng ngủ trên bờ mộng
Xuyến xao một phút êm đềm”
(Nhã My, trích “Chợt…tình”. Tr. 94)

Hoặc nữa:
“Em ngồi chải tóc
Sợi nào rơi rơi
Thời gian kết bạc
Tóc hết xanh rồi”
(Nhã My, trích “Mười năm II”. Tr. 132)
Vân vân…
.
Có người nói “thơ là những lời nói dối”. Nhưng với Nhã My thì ngược lại. Thơ đối với Nhã My là “những lời nói thật”.
Cho tôi được gửi lời cảm ơn những lời nói thật của cõi-giới thi ca một người mang tên Nhã My.
Du Tử Lê
(Garden Grove, June 2015)




 Nguồn :
http://www.dutule.com/D_1-2_2-138_4-7011_5-10_6-1_17-124_14-2_15-2/nha-my-va-thi-pham-khoi-xa.html
http://www.dutule.com/D_1-2_2-138/tin-sach.html

Nhã My chân thành cảm ơn nhà thơ Du Tử Lê đã giới thiệu tập thơ Khơi Xa và cảm ơn các bạn đọc của trang dutule.com đã đọc bài.

Thứ Năm, 11 tháng 6, 2015

CHÚT TÌNH RIÊNG GỞI CÔ HÀNG CÀ PHÊ - THƠ HOÀNG YÊN LYNH




Hình ảnh có liên quan



CHÚT  TÌNH RIÊNG GỞI CÔ HÀNG CÀ  PHÊ


Chiều nay góc quán chỉ mình tôi
Cô em mắt biếc đã đi rồi
Không dưng nhủ lòng buồn rưng rức
Cà phê không uống ngóng mưa rơi.
Không hẹn không chờ sao nhớ mong
Nhớ tóc buông lơi gió bềnh bồng
Cô đã đi rồi ai ghi sổ
Cà phê tôi biết nợ cùng ai .
Không là tri kỷ chẳng cố nhân
Mấy gã lang thang bỗng khù khờ
Cô đi quán vắng buồn hiu  hắt
Có gã cô đơn vẫn ngóng chờ
Bây chừ thôi hết chiều quán vắng
Tôi một mình thiết chẳng làm thơ
Cô đi nếu biết là xa mãi
Đừng áo thêu hoa rượu pháo hồng
Để tôi ươm chút tình hi vọng
Một ngày quán nhỏ gặp người xưa ...


HOÀNG YÊN LYNH


Nguồn : từ email của nhà thơ Hoàng Yên Lynh gửi lamngọc
NM cảm ơn nhà thơ HYL thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay.

Thứ Tư, 10 tháng 6, 2015

ĐÓA SEN HỒNG NGÀY XUÂN - thơ NGUYỄN AN BÌNH nhạc VŨ THẾ DŨNG








ĐÓA SEN HỒNG NGÀY XUÂN

THƠ : NGUYỄN AN BÌNH
NHẠC & HÒA ÂM : VŨ THẾ DŨNG
TIẾNG HÁT : QUỲNH DAO NGUYỄN


:
Nguồn: từ email của nhà thơ NAB gửi lamngoc

NM CẢM ƠN ANH NGUYỄN AN BÌNH ĐÃ CHIA XẺ MỘT BÀI HÁT HAY

Thứ Hai, 8 tháng 6, 2015

XA - THƠ NHÃ MY








XA

Sông xa nước đổ về nguồn

Người xa để lại nỗi buồn cho nhau
Biển xa bờ sóng lao đao
Cát nằm im nhuộm một màu trăng phai
Vấn vương chiếc bóng đổ dài
Trăng xa  có nghẹn tháng ngày đơn côi…?
Tiếc rằng lời hẹn xa rồi
Mây bay thăm thẳm nửa trời cách xa...

NHÃ MY

NM chân thành cảm ơn quí thân hữu đã đọc bài và ghi cảm tưởng. Thân quí .
NM

Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2015

Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2015

PHỤ NỮ TRONG TRANH CỦA PINO DAENI

Pino Daeni(1939 - 2010)  là một họa sĩ người Ý, được đào tạo tại Viện Nghệ thuật của Bari, sau đó tiếp tục học tại Học viện Milan của Brera, chuyên vẽ tranh sơn dầu. Bằng nghệ thuật hội họa, ông muốn gởi gắm tâm tư tình cảm của mình vào những bức tranh sơn dầu, cho người xem cảm giác ấm áp, nỗi nhớ nhung và tình yêu.
Ông chuyên vẽ về trẻ em và phụ nữ ,những hình ảnh phụ nữ trong họa phẩm của ông rất gợi cảm, xinh đẹp và quyến rũ  sống động Pino Daeni là một họa sĩ thành công và nổi tiếng trong quê hương của mình và cả trên thế giới …
Mời  thưởng thức một vài tác phẩm của ông dưới đây:





p10-1377853082.jpg

p4-1377853082.jpg

p6-1377853083.jpg

p19-1377853083.jpg

p18-1377853083.jpg

p20-1377853084.jpg




 










NGUỒN ; TỔNG HỢP TỪ TÀI LIỆU TRÊN NET


Thứ Năm, 4 tháng 6, 2015

EM VẮNG NHÀ - THƠ HOÀNG YÊN LYNH






EM VẮNG NHÀ


Em về ngoại nhà trở nên quạnh quẽ
Một mình anh mãi trông ngóng đợi chờ
Bữa cơm chiều qua trong lặng lẽ
Anh chợt nhớ ra điều...
Tự bao giờ mình gắn bó đời nhau.

Em vắng nhà quạnh vắng trước sau
Ở đâu cũng dáng hình em thấp thoáng
Em nhặt bó rau
Em đun bếp lửa
Tấm áo em phơi còn bên hàng giậu
Mấy ngày thôi mà nỗi nhớ vô cùng...

Để bây giờ anh hiểu nghĩa vợ chồng
Hiểu nhiều thêm tình sâu nghĩa nặng
Em vắng nhà...
Mình lại quý nhau hơn.


                 HOÀNG YÊN LYNH


Nguồn: từ email của TG Hoàng Yên Lynh  gửi lamngoc
NM cảm ơn nhà thơ HYL thường xuyên chia xẻ những sáng tác với blog của NM.

Thứ Tư, 3 tháng 6, 2015

TÌM , TRÁCH - THƠ NHÃ MY








TÌM...

1-Mai về
       tìm lại dấu xưa
Mùa thu chiếc lá cũng vừa vàng phai
Tìm em
Đã cách hình hài
Giấu trong đơn lẻ bóng ngày qua mau
Tìm thương sợi tóc bạc màu...

             ****

2-Chút tình cũng đủ ấm lòng

Cũng chung nhịp đập âm thầm trái tim
Cách ngàn xa
       một cánh chim
Bay theo lối mộng
                đi tìm hương yêu...



TRÁCH...

Trong nhau
         tình ngỡ đã già
Đã qua trăng mộng
                đã xa lời thề
Trong nhau
        tình lại tìm về

Vẫn câu non trẻ
           vẫn lời
                 trách nhau… !!!

NHÃ MY



Thứ Ba, 2 tháng 6, 2015

VỀ PHÉP GIỮA MÙA TRĂNG - THƠ LƯƠNG MINH VŨ




 




VỀ PHÉP GIỮA MUÀ TRĂNG


Vầng trăng vẫn còn đó
Ngàn năm môi mắt sầu
Ngày trở về chốn cũ
Giữa phố buồn đêm thâu

Đường về qua phố nhỏ
Dáng trăng soi hững hờ
Âm vang lời thổ mộ
Lóc cóc buồn chơ vơ

Ngày xưa trăng đứng đó
Thắp vàng ta tìm mơ
Đan hồn ta tơ cỏ
Giăng mắc nỗi mong chờ

Ngày xưa trăng vẫn đó
Khi quanh ta còn người
Mắt lộng ngàn mây trắng
Mang hồn lá xanh tươi

Đêm nay về chốn cũ
Trăng xưa nhạt mấy màu
Đi trên từng dấu cũ
Lòng phố buồn canh thâu

Vầng trăng vẫn đứng đó
Quanh ta không còn người
Bạn bè xa muôn hướng
Lạc nẻo về hai mươi

Trăng xưa vẫn còn đó
Đã xám niềm tin mơ
Ta thắp hồn lửa đỏ
Đốt hết nỗi mong chờ

Đêm nao về chốn cũ
Nghe ngậm ngùi thương trăng
Sao vẫn hoài đứng khóc
Mây mắt mờ phủ giăng

LƯƠNG MINH VŨ

Nguồn: trích từ tập thơTỪ ĐẤY BA LÔ của Lương Minh Vũ (nhà xb Hội Nhà Văn 2011) gởi tặng NM.