CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN BLOG NHÃ MY. CHÚC CÁC BẠN THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Bảy, 27 tháng 8, 2016

THÁNG 7 NÀY KHÔNG CÓ MƯA NGÂU - THƠ NGUYỄN KHÔI

       




  THÁNG 7 NÀY KHÔNG CÓ MƯA NGÂU

 (Tặng LXQ - Berlin)

"Tháng 7 về trời bỗng đổ mưa Ngâu
Cầu Ô Thước hai đầu trông mắt nhớ "
                                      - Thơ bạn

 Tháng 7 này không có mưa Ngâu ?
-Hà Nội nắng 37 độ
Trên Lào Cai lũ tràn sạt lở
Tiếng ve kêu đỏ cành Phượng bên cầu.
                     
Đâu còn Quạ bắc cầu Ô Thước
(Phun thuốc sâu : Quạ tuyệt chủng rồi,
Phân hóa học : ruộng không còn Đỉa...)
Nỗi đau hoài : tượng Tô Thị nung vôi...
                     
Đâu còn mưa Ngâu gieo tiếng nhạc trời
 Mưa rả rích thương người con xa xứ :
-Cô ấy bán sang Hàn làm "vợ"
Rằm tháng 7 này có nhớ "tết" mẹ cha ?
                     
Nắng chang chang thèm một tiếng sấm xa
Thèm một trận mưa xưa lành ( không a xít )
-Ôi Đất Nước đang từng phần tự chết
Diệt môi trường : trời chẳng đổ mưa Ngâu.
                       
Nước mắt rơi rơi
chẳng thành được mưa Ngâu !


Hà Nội 12/8/2016, sắp rằm tháng 7 Bính Thân
                    NGUYỄN KHÔI


Nguồn : từ email của TG Nguyễn Khôi gửi lamngoc
NM cảm ơn nhà thơ Nguyễn Khôi đã chia xẻ một bài  thơ hay.

Thứ Hai, 22 tháng 8, 2016

CHÙM THƠ THU - THƠ NGUYỄN KHÔI






SỚM THU

"Hôm nay trời nhẹ lên cao"
              Thơ Xuân Diệu
           
Sớm nay nghe hồn lành lạnh
Một trời sương trắng : ờ thu ,
Cao Tầng ánh sao lấp lánh
Ban công vẳng tiếng chim Cu...
               
Chim Cu nhốt lồng gọi bạn
Mơ về một cánh rừng xa
Nhốt lồng khác chi bị "hoạn"
Không còn được sướng mây mưa...
               
Đón thu lưng trời cao ốc
Quờ tay định tóm đám mây
Mây đen chừng đầy khí độc
Tạt qua tối xẩm mặt mày...
               
Cúc vàng mua về cắm lọ
Nhớ nhung lá đỏ cành Phong
Thu vàng nước Nga rực rỡ
Lũ đang cuộn sóng sông Hồng...
               
Xuân tới 80 rồi nhỉ ?
Sớm nay qua nẻo thu sang
Ngắm hoa thấy lòng tươi trẻ
Chỉ e hoa thẹn bẽ bàng...
         
       Hà Nội 15-8-2016
NGUYỄN KHÔI

    - THU HỒNG HÀ NỘI
             
Xin tạm biệt thu hồng Hà Nội
Biết nói chi xao xuyến trong lòng
Má ai ửng mặc dù tôi chẳng thấy
Phải chăng là ai đó có hẹn trông ?
                   
Ơi cái nắng hồng tươi gieo biếc lá
Để mắt ai rạng rỡ vướng lòng ai
Thoảng cái mát hồ Tây trong hơi thở
Thoáng môi cười nhẹ phớt cánh phượng bay
                     
Mùi cốm mới đâu đây thân thuộc quá
Phố ồn ào chen chúc người đông
Xa vẫn thấy có gì như mất mát
Nhói trong tim một tiếng riêng thầm
                     
Gặp lại nhé, ôi thu hồng lồng lộng
Tím hoàng hôn nắng ấm tỏa trong hồn
Mai tôi đến xứ thu vàng như mộng
Còn đượm nồng thu Hà Nội sáng trong.
                   Hà Nội 21-9-1987
   (Ngày mai NK đi học bên Liên Xô)

- THU VÀNG MÁT XCƠ VA
               
Còn chút thu vàng để phần tôi
Xin cảm ơn, Mockba người ơi
Hồn thu Hà Nội ngời tâm tưởng
Đến với hồn Nga đẹp tuyệt vời.
                 
Tôi thở hơi thu rừng Bạch Dương
Bước chân xào xạc dạo trong vườn
Tóc ai vàng rượi gây xúc động
Đôi mắt xanh, ngọc nào xanh hơn ?
                   
Mơ mãi về đây, đã về đây
Con người cao đẹp , má hây hây
Nụ cười cởi mở trên môi bạn
Muốn ôm hôn và muốn cầm tay.
                   
Yêu lắm mùa thu lại gặp thu
Chiều Mockba nhạc như ru
Tôi đi thanh thản trên đường nắng
Trong sáng hồn Nga cập bến bờ.
     Mockba- LB Nga 24-9-1987

- THU TÍM PARIS
(Gửi em - Paris mùa thu tím)
                   
Sớm Hà Nội...sương thu huyền ảo
Ngồi cafe' vỉa hè
lặng ngắm sóng Hồ Gươm
để nhớ Paris
khúc Autumn Leave
thánh thót vọng tâm hồn
cùng em dạo
Paris, mùa thu tím...
Paris đấy, của những ai mộng tưởng
"của đôi ta" từ thuở xa vời
Anh như thể bỏ quên...đời vất vưởng
cuộc tình nào
                   còn mãi ?
Hà Nội ơi !
Thôi, mai em về Cửu Long Giang cuộn sóng
Nhớ sông Seine...thời khắc chẳng ngừng trôi
khung cửa hẹp
Ôi thu, hừng sắc tím
tím cả hồn thơ thả mộng lên trời...

                   Hà Nội 15-11-2006
                   Paris 30-7-2007
                   NGUYỄN KHÔI 

Nguồn : từ email của TG Nguyễn Khôi gửi lamngoc.
NM cảm ơn nhà thơ Nguyễn Khôi  thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay.

''BẾN XƯA'' '' CHIỀU '' ''NHỚ'' NHÃ MY- THƠ NGUYỄN THỊ VINH

               
LỜI THƯA:
 Tập thơ KHƠI XA của NM  xuất bản  cuối năm 2014  ,  sách  được một số mạnh thường quân ủng hộ tài chánh để góp tiền tặng các em học sinh nghèo và NM cũng có gửi một số sách để làm quà văn nghệ tặng cho một số bạn thơ quen biết     và có đăng tải nội dung sách trên trang  slide share. net. Tình cờ NM vào Google và  biết được trang thơ của tác giả Nguyễn Thị Vinh  có đăng một bài thơ tặng NM , bài thơ này được chị Vinh ghép từ tên tựa của những bài trong Khơi Xa      cùng với lời ghi tặng rất thân thiết . Chị Nguyễn Thị Vinh ở HàNội , là một tác giả mà NM chưa hân hạnh được kết giao  nhưng tâm tình của chị đã làm cho NM vô cùng cảm động .NM thật vô tình khi phải hơn một năm sau mới đọc được bài thơ này. Rất cảm ơn chị đã đồng cảm với NM ,
Chúc    chị vui khỏe , sáng tác nhiều bài hay , xướng họa cùng bạn bè văn nghệ bốn phương ,nhiều hạnh phúc  trong niềm vui văn nghệ và cuộc sống.
Thân quý ,
NM




Trang thơ Nguyễn Thị Vinh



                                            BẾN XƯA " " CHIỀU " " NHỚ " NHÃ MY
                                        " Em đi " " Buồn " " Trốn " " Chiều thu " " Khói "
                                        " Bỏ " " Chuyện chúng mình " VỚI "Sương rơi "
                                        " Hư không " " Sao rụng " " Khơi xa " " Gọi "
                                        " Phố chợ " " Mưa " " Đàn " KHÚC " Chơi vơi "
                                        " Mười năm " " Tình cũ trường xưa "  VẪN
                                        " Lời vọng chân mây " " Nhớ " CUỐI TRỜI
                                        " Lục bát trên cao " " Trăng chờ "BÓNG
                                        " Bài thơ viết lại " " Nợ " " Tâm không "
                                        " Chiêm bao " " Lạc lối " " Em về " ĐỢI
                                        " Trăng xưa " " khóc " MÃI " Giọt thầm " " Rơi "
                                        " Ngậm ngùi " " Chờ " ĐOÁ " Quỳnh hương " NỞ
                                        " Chia " " Nửa " " Tình " " Ta phụ nhau rồi " !

                                           Hà nội ngày 16/3/2015
                                           NGUYỄN  THỊ VINH

          Thương mến tặng Nhã My   Washington USA  Cám ơn về tập KHƠI XA  . Thương lắm tình người xa xứ . Bài thơ này được ghép bằng tên của 42 bài thơ trong tập KHƠI XA.

Nguồn : http://www.nguyenthivinh.nghesy.vn/2016/04/ben-xua-chieu-nho-nha-my.

Thứ Tư, 17 tháng 8, 2016

VU LAN NGUYỆN - THƠ LÊ ĐĂNG MÀNH








RẰM THÁNG 7- PL 2560

VU LAN NGUYỆN!

Sông quê man mác hơi thu
Đồng mông quạnh bủa hoang vu bóng chiều
Cánh cò đo vạt cô liêu
Gió quơ gãy sợi khói phiêu lãng buồn..!
Cành đau lá xuống lệ tuôn
Cây trơ tàn tạ sâu non bàng hoàng
Gọi mùa lũ đập mưa chan
Thương bầy chiền chiện vút van không nhà!
Tháng bảy dâng lễ cài hoa
Mừng ai bông thắm mẹ cha đang còn
Tội người côi cút long đong
Cài cành hoa trắng quặn lòng nhớ thương…
Xót thời cơm áo đoạn trường
Oằn vai mẹ cõng vô thường sớm trưa
Cha nghiêng thân đội nắng mưa
Con chờ miếng “Mẹ búng lừa cá xương*
Mẹ cha là bóng quê hương
Hàng tre bến nước cứ mường tượng thôi
Hắt hiu mây rớt chơi vơi
Con cô quạnh giữa tả tơi úa tàn
Giọng hò gởi giữa xóm làng 
Lời kinh cầu nguyện âm vang dặm ngàn
Mẹ về nương hạnh đạo tràng
Ngưỡng mong cầm ánh hào quang qua bờ!


LÊ ĐĂNG MÀNH

* Hát ru Trị Thiên “Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương

Thứ Ba, 16 tháng 8, 2016

ĐƯỜNG TÌNH YÊU - THƠ TRƯƠNG THỊ THANH TÂM






ĐƯỜNG TÌNH YÊU 


               ***
Nếu là hoa xin hãy khoan là trái 
Hoa nồng hương mà trái lắm khi chua 
Đường vào yêu có kẽ được người thua 
Như con thiêu thân lao vào ánh lửa 

Đến với tình đường quanh co mấy ngõ 
Ai có một lần biết hương vị khổ đau 
Ai đã nếm qua ngày tháng ngọt ngào 
Vẫn ngợi ca, ôi tình yêu muôn thưở 

Khi con tim mới lần đầu mở cửa 
Trái yêu thương ngọt lịm ở bờ môi 
Bỗng rời xa cơn  lốc cuốn mù khơi 
Nụ cười duyên héo hon ngày tháng nhớ 

Ai cũng có thời ngu ngơ lầm lỡ 
Quay mặt đi giấu giọt lệ tủi buồn 
Vẫn đợi chờ cánh chim biệt cố hương 
Ngày trở lại biết hãy còn xa quá 

Thời gian lại cứ trôi đi vội vã 
Khi ngoài kia bao lá úa thu rơi 
Hoa còn khoe hương sắc mới gọi mời 
Cho cánh bướm rộn ràng tìm lấy  mật 

Bước vào yêu để quên trời quên đất 
Chén rượu tình chưa uống đã say men 
Hương vị tình làm ngây ngất đảo điên 
Hay trái đắng chưa tan bờ môi nhạt.

         TRƯƠNG THỊ THANH TÂM 
                MỸ THO 

Nguồn : từ email của TG Trương Thị Thanh tâm gửi nhamyngocsuong.
NM cảm ơn T4 thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay.


Thứ Tư, 10 tháng 8, 2016

NGÀY MẸ THEO CHỒNG - THƠ KHA TIỆM LY









NGÀY MẸ THEO CHỒNG

            (Theo lời mẹ)

Nắng hừng lên chưa tan sắc cầu vồng,
Mà mẹ theo chồng từ năm mười sáu!
Cây sầu đâu thương cành trơ áo não,
Mà ngoại lo chi cây cải có ngồng!

Tóc mẹ ngắn, ngoại phải bới đi, bới lại.
Áo vải ta còn một cái sáng màu.
Đôi guốc vông ngượng ngùng chân con gái,
Chút dầu dừa trang điểm tóc cô dâu.

Thương đàn em – đứa chăn vịt cho người.
Đứa bắt cá để ngày mai đổi gạo.
Tuổi thơ kiếm ăn như con sành con sáo,
Đứa út tồng ngồng lấp ló đứng coi!

Qua bờ kia, giã từ thời con gái,
Thương các em còn lăn lóc trong đời
Lau nước mắt, mẹ đau lòng ngoảnh lại,
Chợt thấy dòng sông bên lở bên bồi!

Tại con bướm vàng đậu nhánh mù u.
Mà một bầy con kéo theo đời lận đận.
Chiếc võng đứt tao xót cho thân phận
Như đời mẹ buồn hơn những lời ru!

Ngoại nhai trầu không giập niềm thương nhớ,
Tóc hoa râm nay sợi trắng nhiều hơn.
Con bìm bịp sớm chiều kêu nước lớn,
Bông lục bình chợt tím cả hoàng hôn!

           KHA TIỆM LY


Nguồn : từ email của tác giả KTL gửi lamngoc.
NM chân thành cảm ơn Kha huynh thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay.

Thứ Ba, 9 tháng 8, 2016

ĐỌC THƠ NHÃ MY - CHÂU THẠCH, NGỌC ANH







ĐỌC THƠ NHÃ MY (USA)






Châu Thạch tôi nhận tập thơ Khơi Xa của Nhã My tặng. Nhìn trang bìa cũng hiểu qua tấm lòng tác giả. Trang bìa in hình một người đàn bà xỏa tóc che phủ biển xanh và bốn câu thơ giãi bày:
Trăng đã úa bên trời quan ngoại
Mây giăng đầy mấy ải non cao
Bước chân thềm lá xanh xao
Khơi xa sóng vỗ bạc đầu nhớ thương.
Mở trang đầu, bài viết của nhà thơ Nguyễn Khôi có chủ đề là “Khơi xa -Nỗi lòng của người con xa xứ” cũng cho tôi có khái niệm về tập thơ nầy. Gối đầu giường đọc nó biết hay. Cầm bút nhiều lần trong bốn tháng để viết về nó không được chữ nào. Rồi một hôm, nhìn qua cửa sổ thấy đàn bướm bay nhẹ nhàng. Ồ! đây rồi phong cách thơ Nhã My: như đàn bướm đang bay. Bướm bay luôn đẹp và thanh thản. Dầu trời nắng hay trời âm u, dầu đi kiếm ăn hay chạy trốn tai họa, bườm vẫn nhẹ nhàng lướt đôi cánh mỏng, bay là là trong không gian. 
Thơ của Nhã My cho tôi cái cảm giác êm ái ấy, như đang nhìn một đàn bướm đang bay.
Nhà thơ Nguyễn Khôi nói về đặc tính cúa Khơi Xa như sau:
- Đó là nỗi nhớ quê bên kia bờ đại dương thương nhớ
- Đó là nỗi hoài niệm tình yêu đầu đời của cái thời mộng mị say sưa.
-Trùm lên cái “hoài niệm” về cố xứ, về tình xưa: thơ Nhã My suốt một đời thơ là cái đau cái buồn về cái kiếp người ( con người Việt Nam đương đại).
Về nghệ thuật sáng tác của Nhã My nhà thơ Nguyễn Khôi nhận xét như sau:
- Là tiếng con tim thâm trầm, tỏa một hồn thơ lên tới cao xanh.
-Một thứ thơ bàng bạc, lãng đảng và một chút ly tao, của một thoáng “trung niên thi sĩ” Bùi Giáng.
- Thơ Nhã My ngôn ngữ tinh luyện, cổ phong với những hình tượng thơ đẹp.
Thiết nghĩ một nhà thơ huynh trưởng đáng kính đã nhận xét thơ Nhã My nhứ thế thì nó nhất định phải như thế rồi. Châu Thạch tôi viết chi thêm nữa cũng chỉ là thừa, chỉ xin viết thêm cảm nghĩ của mình về đàn bướm bay trong thơ Nhã My mà thôi.
Vâng, xin nhìn những cánh bướm bay tư lự vì đang nhớ đến quê hương:
Trùng dương ngọn sóng xa khơi
Chim bay lặng lẽ bên trời buồn chắng?
Dấu trong sỏi đá khô cằn
Bước chân rùa biển mấy lần đi qua
(Tâm cảm)
Qua thơ ta thấy nỗi sầu ly quê trùm lên trên tất cả cuộc đời người xa xứ, dầu cuộc đời đó thành công như cánh chim tung cánh trên trời hay thất bại như con rùa trườn mình qua sỏi đá khô cằn. Tiếng thơ trầm tư như cánh bướm bay nhẹ nhàng và rất thấp nhưng diễn đạt trọn vẹn “về cái đau cái buồn về cái kiếp người ” của “con người Việt Nam đương đại” mà nhà thơ Nguyễn Khôi đã nói. 
Bây giờ hãy nhìn một cánh bướm bay vút lên cao:
Bên trời viễn xứ ngùi trông
Thương về cố lý mà mong tương phùng
Tay đan sợi nhớ mông lung
Nỗi niềm xin gởi không trung đợi chờ…
(Lục bát trên cao)
Vế thơ cho ta nhiều liên tưởng. Thi sĩ có thể vừa đan áo mùa đông mà trong lòng nhớ về cố lý suốt năm nầy qua năm nọ. Thi sĩ cũng có thể vừa đan áo mùa đông mà tưởng như mình đan những sợi tơ trời là biểu tương của nỗi nhớ nhung thầm lặng trong lòng đang giăng khắp một bầu trời. Sự nhớ ở trong lòng qua thơ, thể hiện trên không gian cao rộng. Sợi nhớ như con bướm sầu bi ẩn trú trong lòng vụt bay lên cao và cánh buồn của nó biến hóa thành muôn ngàn sợi nhớ trên cõi mông lung. 
Người nào yêu quê hương mà xa quê hương thì cũng nhớ, nhưng có người nhớ trong chua xót, có người nhớ trong đau thương, đặc biệt thơ Nhã My nhớ quê hương như nhớ người yêu, nghĩa là nó “bàng bạc, lãng đảng và một chút ly tao” như nhà thơ Nguyễn Khôi đã nói. 
Hãy đọc Nguyễn Du trong kiều:
Vầng trăng ai xẻ làm đôi
Nửa in gối chiếc nửa soi dặm trường
Ta thấy chất thơ lãng mạn trong bức tranh vẽ được nổi lòng của kẻ ở trong phòng kín và nổi lòng kẻ đi trên dặm trường. Rồi đọc hai vế thơ của Nhã My ở trên, ta cũng thấy được chất lãng mạn ấy chứa trong nỗi lòng tác giả với quê hương có khác chi người yêu đang nhớ người yêu. Khác chăng là ở đây Nhã My diễn tả người yêu ở chốn khơi xa đang nhớ người yêu ở nhà là quê hương, là cố lý.
Nhã My hoài niệm tình yêu đầu đời cũng đẹp như bướm bay, đúng như nhà thơ Nguyễn Khôi đã nói: Sầu muộn mà không bi lụy, hồn thơ chân thật tình đời, lỡ tình nhưng không hận tình…tất cả chỉ còn “hoài niệm” những nét vàng phai thương nhớ. Hãy đọc một vài đoạn thơ sau đây:
Anh lạc bước gánh linh hồn phong nguyệt
Để đêm tàn ôm giấc mộng phù du
Em thánh thiện bên bờ ao ảo ảnh
Áo xiêm xưa giấu lại vết oan cừu
Mai trở lại thăm vườn cổ tích
Bóng tà huy rơi xuống nhuộm thiên thu…
( Rơi)
Trong hoài niệm anh vẫn luôn mang linh hồn của gió và trăng (phong nguyệt), em vẫn thánh thiên cho đến khi “trở lại thăm vườn cổ tích” thì đã cuối cuộc đời ( bóng tà huy rơi xuống nhuộm thiên thu). Vế thơ thất tình đến cùng tận nhưng vẫn hoài niệm tình trong cả áo xiêm và nhớ tình trong gió, trong trăng để nhìn vào quá khứ như đứng trên bờ ao mà nhìn vảo ảo ảnh ngày xưa nhòa trong nước. Đọc thơ tôi liên nghĩ đến một bầy bướm bay bên bờ ao và trong bóng tà huy. “ Bóng tà huy rơi xuống nhuộm thiên thu” là một tứ thơ tuyệt vời. Tà huy rơi hay nắng vàng rơi buồn hơn ngàn vạn chiếc lá múa thu rơi. Tà huy chỉ rơi vào từng buổi chiều và chỉ nhuộm vàng buổi chiều ấy. Tà huy ở đây nhuộm cả thiên thu là tà huy của đời người, là hình ảnh của người, của tình yêu đi về thế giới bên kía vĩnh viễn. Thơ buồn não nuột nhưng vẫn trong sáng vô biên, nếu không ví nó là bướm đang bay thì không có gì so sánh được.
Ta hãy đọc thêm Nhã My nói về một nửa:
Nửa câu thơ nửa lời mời
Nửa hoa nửa nguyệt nửa đời nửa mơ
Nửa anh hẹn với đợi chờ
Nửa em về với ngây thơ ngọc ngà
Nửa thương giấc mộng đã xa
Nửa neo bến đợi giang hà nước trôi
Nửa chừng mới biết xa xôi
Nửa nghe trống vắng nửa trời nhớ nhau
(Nửa)
Nhớ về tất cả cái không trọn vẹn trong quá khứ nhưng tâm hồn hoài niệm trọn vẹn vì hòa chung với cả đất trời: “Nửa nghe trống vắng nửa trời nhớ nhau”. Tám câu thơ của bài thơ nầy hình dung như tám đàn bướm bay chấp chới càng lúc càng xa và khuất bóng ở bầu trời, để lại sự cô đơn khi thấy mình chỉ còn lại nửa mình.
Trong bốn câu thơ sau đây Nhã My đã cho bóng thơi gian đố kỵ với con người, chẳng khác chi “Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen:
Cạn chén một lần ta nhớ nhau
Hồn thơ dĩ vãng khó quên màu
Son môi còn thắm tình trong trắng
Mà bóng thời gian dấu bóng nhau?
( Tâm Không)
Tuy bóng thời gian dấu bóng đôi tình nhân, cho họ chia lía nhau nhưng khó được, bởi vì nhờ sự hoài niệm luôn có trong lòng tác giả nên “Hồn thơ dĩ vãng khó quên màu”.
Trong nỗi nhớ quê hương, trong sự hoài niệm quá khứ như những đàn bướm bay về chốn cũ, thơ Nhã My chất chứa vào đấy nỗi đau của kiếp người. Nỗi đau Nhã My thổ lộ trong thơ là nỗi đau từ kiếp người phiêu bạc xa tổ quốc, xa quê hương:
Em lạc mấy mùa trăng quá khứ
Hồn đi hoang lữ thứ xa đưa
Nhớ thương một mái nhà xưa
Bên hiên tiếng võng mẹ đưa trĩu lòng.
( Khơi xa)
Trong ly tan đó tác giả ngơ ngác vì tình yêu bất ngờ biến mất. Tiếng kêu tình đau cất lên trong thản thốt. Bài thơ “Tình đau’” có 17 câu thơ. Tôi xin mạn phép cô đọng ý thơ còn lại 6 câu:
Người mang tim tôi đi về nơi đâu
Ngàn năm mây bay tình nay đong sầu
Thành muôn thương đau vùi chôn trong nhau
Nhìn theo mây bay người tình ơi về đâu
Chìm trong mưa rơi ngàn đời không nhau
Tình đau.
Bài thơ “Ta Phụ Nhau Rồi” có 16 câu thơ. Tôi xin cô đọng lại còn 4 câu thơ chính:
Đời chia đôi ngã tình không hẹn
Người ở đầu sông ngóng cuối sông
Ta phụ nhau rồi em biết không…?
Hẹn nhau mà có được tương phùng!
“Bài thơ cho người đã xa” có 18 câu. Xin cô đọng lại còn 4 câu chính:
Ước gì lật ngược bể dâu
Tình xưa vẫn chẳng bạc màu tháng năm
Bốn mươi năm cuộc thăng trầm
Trái tim anh vẫn đậm màu thủy chung.
Người viết xin lỗi tác giả và bạn đọc vì đã tự ý cô đọng thơ lại, hầu rút ngắn bài viết, làm cho bạn đọc có thể khái quát ý thơ Nhã My mà không gây sự nhàm chán vì bài viết quá dài. 
Cuối cùng người viết xin mời bạn đọc đến với thơ Nhã My trong vườn thơ Khơi Xa để nhìn nhiều đàn bướm bay, để tâm hồn thư giản, dầu vào đó có lúc buồn, có lúc cô đơn, không có niềm vui trong thơ, nhưng có niềm vui được thưởng thức thơ hay cho mình. Thật vậy, vì đọc thơ Nhã My, nhà thơ thờì danh Kha Tiệm Ly cảm xúc viết được “Cảm Đề Khơi xa” rất tuyệt vời, được đăng ở cuối tập thơ. Bài thơ có một đoạn như sau:
Em đi mang cả khung tời cũ
Mới biết rượu tình cũng đắng cay
Trăm cánh phượng hồng, trăm héo rũ
Ta ngàn đêm nhớ, bấy đêm say
Hay sông đời bên trong, bên đục
Mà sông tình mới bên cạn, bên sâu
Mắt ngày ấy đã khô chưa dòng lệ
Mà từng đêm ta rượu uống đong sầu?
Chẳng đợi thuyền lao vào sóng gió
Mới thấy dòng yêu lắm thác ghềnh
Chẳng trách tình em gây bão tố
Cho thuyền ta mãi cứ lênh đênh ./.

Kính tạm biệt mọi người

CHÂU THẠCH


Nguồn : từ TG Châu Thạch gửi qua facebook của Suonglam.
NM chân thành cảm ơn anh Châu Thạch .và các trang bạn đã đăng tải bài viết này.

NM CHÂN THÀNH CẢM ƠN CHỊ NGỌC ANH ĐÃ ĐỒNG CẢM VÀ VIẾT LỜI KHEN TẶNG 

Ngày 26-2-2015 tôi nhận được tập thơ qua đường bưu điện.Cầm tập thơ trên tay,tâm hồn tôi xúc động vì vui.Là người yêu văn chương nghệ thuật,đây là lần đầu tiên tôi được tặng một tặng phẩm như thế này
Tập thơ trình bày ,in ấn thật đẹp.
Với lời bạt của anh Kha Tiệm Ly.
.....Khơi Xa gồm 99 bài thơ tình với nhiều đề tài khác nhau mà tình yêu đôi lứa của tuổi học trò chiếm số lượng nhiều nhất,xen vào đó là những bài tình yêu quê hương hay nỗi ray rứt về một kiếp người.Nhưng dù với khía cạnh nào,chúng cũng được tác giả phóng bút một cách linh hoạt,làm cho người đọc không kém phần thú vị......
....Thuở học sinh là thuở ngọc ngà đầy hoa mộng....
Hoa vàng từng cánh đong đưa
Ru tôi vào mộng cũng vừa chớm yêu.(Hoàng Hoa)
............
Tình yêu tuổi học trò thường không như ý nguyện,nhưng đó lại là những kỷ niệm theo suốt cuộc hành trình của cuộc đời.
..............
Theo nắng hạ ngàn hoa rơi đỏ
Phủ sân trường còn đó hè ơi (Hè)
..... Và hình ảnh người yêu xưa,khung trời cũ dồn dập quay về đem theo sự nuối tiếc nhớ thương.
..........
Phượng hồng chẳng thấy đùa trong nắng
Chỉ thấy sương sa lạnh cõi lòng (Tâm Không)
.........
Nỗi đau thương chia cách,bùi ngùi kéo dài không chỉ là mười năm,bốn mươi năm mà bất chấp thời gian và không gian
Người đi hoa bưởi hoa cau rụng
Sỏi đá buồn theo bước ngập ngừng (Mười Năm)
...............
Cho nên dù ở phương trời viễn xứ,có một người vẫn ngậm ngùi,thổn thức
Nửa thương giấc mộng đã xa
Nửa neo bến đợi giang hà nước trôi (Nửa)
................
Chưa phôi pha vì tình yêu tan vỡ,người nữ lại thêm một nỗi buồn chia ly mới:xa đất nước,xa tất cả những kỷ niệm thời thơ ấu
Dài tay đếm cạn tháng ngày
Chén sầu uống cạn xót trời tha hương (Tha Hương)
...........
Và để kết thúc cho lời bạt anh Kha Tiệm Ly viết.
Tóm lại,nếu gác ra ngoài dăm ba bài thơ mang chủ đề khác,thì Khơi Xa là một chuyện tình buồn.Nó mượn tay tác giả để thành những vần thơ..........,nhưng với những ý thơ mới lạ,bình dị,êm đềm,đã khiến cho người đọc phải để lại chút bâng khuâng sau khi xếp sách.....
Xin được chân thành cám ơn chị Nhã My đã dành cho tôi một món quà đầy ý nghĩa tình cảm của ngày đầu năm và cũng thật vui khi trên tủ sách gia đình nhà tôi có sự hiện diện một tập thơ mà bạn đã dành tặng

Châu Sơn 3-3-2015
NGUYỄN THỊ NGỌC ANH


Thứ Sáu, 5 tháng 8, 2016

TÌNH MIỆT THỨ - THƠ HOÀNG YÊN LYNH






 Ảnh của NM


TÌNH MIỆT THỨ

Khúc dân ca ai hát chiều nay
Theo con nước chồng chềnh sông Cái Lớn
" Bông bần rụng trắng bờ sông
Lấy chồng xa xứ khó mong ngày về ...".

Em theo chồng về tận miệt Cà Mau
Có xa đâu mà đò ngang cách trở
Có xa đâu mà để buồn để nhớ
Em không về ...
Thăm lại bến sông xưa .

Tôi mình ên
Nghe tiếng chim chiều gọi bạn
Khúc lý qua cầu như tiếng thở than
Vắng người xưa bến đợi đôi bờ
Sông nước cũng buồn lây .

Ai về bên xứ Cà Mau
Cho tôi gởi chút tình sầu cố nhân
Bên sông rụng trắng bông bần
Người đi để lại cung đàn dỡ dang
Ơi tình Miệt Thứ đa mang ...


HOÀNG YÊN LYNH
Nguồn : từ email của TG Hoàng Yên Lynh gửi nhamyngocsuong.
NM cảm ơn nhà thơ HYL thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay.

Thứ Hai, 1 tháng 8, 2016

VỀ LÀM CHI NỮA- THƠ NGUYỄN KHÔI






         VỀ  LÀM CHI NỮA ?
  "Quê hương khuất bóng hoàng hôn
Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai "
                      -thơ Thôi Hiệu
     Tặng : Đặng Xuân Xuyến
         tác giả bài "Về đi em"
                --------
Ừ, có nhớ...thôi, đừng về em ạ 
Có còn đâu mái rạ, bờ tre
Xóm lên phố đã bê tông tất cả
Đường lấn sân không còn nữa viả hè...
                      *
Ừ , có nhớ...thôi, đừng về em ạ
Ánh trăng mơ ? - đã có điện thay rồi
Trầu cau chỉ còn trong Cổ tích
Mảnh vườn xưa đã theo mẹ về trời...
                       *
Ừ, có nhớ...thôi, đừng về em ạ
Máy bơm kêu xình xịch trên đồng
Chẳng có ai "xịch xòm" tát nước
Nhạc "chát bùm" loa xóm váng đoài đông...
                        *
Ừ, có nhớ...thôi, đừng về em ạ
Đâu còn rừng rợp trắng cánh Cò bay
Tiếng sáo diều chỉ còn trong film ảnh
Còn đâu "cầu Quan Họ" để chia tay...
                        *
Ừ, có nhớ...thôi, đừng về em ạ
Dòng sông xanh trong ký ức thầm thì
đã thành dòng Formosa nhiễm độc lòng quê mẹ
Trai gái làng đang bỏ xứ mà đi...

           Quê đêm 31-7-2016
             NGUYỄN KHÔI

Nguồn :từ email của TG Nguyễn Khôi gửi lamngoc
NM cảm ơn nhà thơ Nguyễn Khôi thường xuyên chia xẻ những bài hay.