CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN BLOG NHÃ MY. CHÚC CÁC BẠN THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2016

TỰ TÌNH TUỔI SÁU LĂM - THƠ MẶC PHUONG TỬ






Ảnh TG Mặc Phương Tử

( THÍCH MINH TÒNG)




TỰ TÌNH TUỔI SÁU LĂM
 
Năm nay tuổi đã sáu lăm rồi
Muôn dặm đường trần, mấy ngược xuôi
Sóng bụi thời gian vương ý sống
Trải lòng năm tháng lấy niềm vui.
Mượn câu nhân thế – xem nhân thế
Thấy việc người đời – ngẩm sự đời.
Vinh nhục trao tay bờ mộng thực
Nước mây, chừ cũng một dòng trôi !
 

 
Dòng trôi, như đã tự bao giờ…
Những nợ tằm, nên phải nhả tơ !
Nếu ánh trăng khuya tràn lối mộng
Thì trời mây tạnh bạt sương bờ.
Nghe trong vị muối lừng hương biển
Thấy cả tâm tình lạc suối thơ.
Cuộc lữ, chen thơm lời cát bụi
Bước sen về lại bến xuân chờ. 

                    New Orleans, tháng 2. 2016.
                            MẶC PHƯƠNG TỬ



Nguồn : từ email của tác giả Mặc Phương Tử gủi nhamyngocsuong
NM cảm ơn thầy Mặc Phương Tử đã thường xuyên chia xẻ  những bài thơ hay.


Thứ Ba, 23 tháng 2, 2016

BÊN ĐỜI TÔI CÓ MỎ ĐÁ NGÀY XƯA - THƠ HOÀNG YÊN LYNH



-



BÊN ĐỜI TÔI CÓ MỎ ĐÁ NGÀY XƯA
                              Hoàng Yên Lynh
•( Nhớ tháng năm làm phu đập đá ở Mỏ đá đèo Bảo Lộc ) 


•Tôi về đây
Vách cao đá dựng
Khu Mỏ ngày xưa
Quạnh vắng đến lạ lùng ...

Tôi về đây
Chơ vơ đá chồng loang lổ
Còn vọng với gió mưa
Tiếng búa giữa ngày nắng đổ
Bao ngậm ngùi uất nghẹn đắng cay .


Bạn bè tôi
Giờ phiêu dạt nơi đâu
Còn nhớ ngày xưa mưa dập gió lùa
Mà xót xa cuộc thế bể dâu
Sao cứ hỏi thế nhân ơi... đường đời vinh nhục .


Tôi về đây
Nỗi thương đau hằn sâu trong ký ức
Chữ nghĩa không bằng nhặt đá kiếm cơm .


Dẫu là thế
Dặn lòng tôi ghi nhớ
Cũng cám ơn đời
Thế sự nổi trôi
Xin cám ơn những viên đá núi
Để hiểu thêm đời
Thêm người
" Những điều trông thấy mà đau đớn lòng ..." * .


HOÀNG YÊN LYNH

Nguồn:từ email của tác giả Hoàng Yên Lynh gửi lamngoc để chia xẻ với bạn đọc blog NM.
NM cảm ơn nhà thơ Hoàng Yên Lynh thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay.

Thứ Hai, 22 tháng 2, 2016

RẰM THÁNG GIÊNG - THƠ NGUYỄN KHÔI









 RẰM THÁNG GIÊNG
"Thanh thảo hồ trung nguyệt chính viên"
                - Thơ Trương Chí Hòa
               --------
Ờ nhỉ, hôm nay rằm tháng giêng
Anh cùng em đi chơi công viên
-Ngắm đàn trẻ nhỏ tung tăng nhảy
Lũ bướm tìm hoa lượn cánh tiên...
                  
Ta phóng xe lên vãng Hồ Tây
một trời mây nước, nắng hây hây
Chuông chùa Trấn Quốc vang hồn Nước
Thấm khói hương THIỀN...ôi ngất ngây...
                   
Ta lại về đây với Ba Đình
Cờ hoa rực rỡ rạng trời xanh
-Ước là tấc cỏ ba xuân đáp
nát dưới gót giầy buổi duyệt binh...
                    
Vòng lại Hồ Gươm, ngồi vỉa hè
Cafe' em thích, chút đam mê
Tựa liễu lứa đôi đang tình tự
Chợt nhớ hôm nào ở Paris...
                    
Ừ nhỉ, thế mà rằm tháng giêng
"Nguyệt quang như thủy thủy như thiên" (1)
Ra bến sông Hồng lòng phơi phới
Thơm má xuân hồng...ôi thiêng liêng...


                  Hà Nội, rằm tháng giêng
                   NGUYỄN KHÔI


(1) Thơ Triệu Hổ.
      
Nguồn :từ email của tác giả Nguyễn Khôi gửi lamngoc
NM cảm ơn nhà thơ Nguyễn Khôi đã thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay.

Thứ Sáu, 19 tháng 2, 2016

CHÙM THƠ NGUYỄN KHÔI


VỀ QUÊ VỢ CẢM TÁC - NẾP XƯA



  














Lời dẫn
:


Nhân đọc "Chuyện gia đình" của cụ bà Minh Mỵ, (từng ở Bến Tạ Chan, bờ sông Đà, huyện Mai Sơn, tỉnh Sơn La hồi trước 1945) ,viết năm 90 tuổi (2009)- Cụ là mẹ vợ Nhà văn Vũ Ngọc Tiến, cụ bà nổi tiếng với bài viết của Nhà văn Lê Mai "Hà thành siêu độc giả"- báo Văn Nghệ số 26/ 28-6-2008. NK tìm đọc có đoạn  :
" người cán bộ tiền khởi nghĩa như Lộc về với căn "chuồng chim" chui rúc trong khu tập thể Lâm Tường (kiểu như khu Trương Định  2 tầng ở Hà Nội) ở quận Lê Chân hàng chục năm sau vẫn không có khả năng tu sửa, cơi nới..."
 NK và vợ về Hải Phòng qua ngõ Lâm Tường, chạnh lòng nhớ vợ chồng Lê Vy + Ngọc Dung đã vào Sài Gòn ở theo con...cảm tác đôi vần :



VỀ QUÊ VỢ CẢM TÁC
        (Tặng Lê Vy)

"Người già tìm quá khứ
Bạn cũ cũng dần thưa"
             
Tuổi cao sống với người âm
Về quê qua ngõ lặng thầm nhớ ai
              
Tết tới thì mình tới 80
Ngắm trời, ngắm đất kiếm niềm vui
Đêm qua mơ gặp Người Bạn cũ
Tỉnh ra mới biết "đã về trời"...
Bồi hồi...

   Hải Phòng, trước tết Bính Thân
             NGUYỄN KHÔI
    
 


NẾP XƯA
(Tặng ông đồ làng Mọc -Hoàng Văn Chính)
                 ----
 " Những người muôn năm cũ
    Hồn ở đâu bây giờ ?  "
         - Thơ Vũ Đình Liên
                  
Vui tết "đóng" áo The, Khăn Xếp
Nhớ ông cha ôn chút "Nếp Xưa"
-Thảo chữ Nho, nào ta "tử viết" :
NAM QUỐC SƠN HÀ NAM ĐẾ CƯ .
                   
Đọc câu thơ... nghìn năm văn hiến
Học Trung Hoa nhưng chẳng là Tàu
Cũng "lều chõng"... nôm na quyền biến
là Tố Như khéo viết "Truyện Kiều"...
                    
Ôi, ta yêu muôn đời Tiếng Việt
Sáng ngời trang Tiến sĩ, Cử nhân...
Học Anh -Pháp... đua tranh "hội nhập"
Giành giải Fields... trí tuệ ngang tầm (1)
                    
Nếp Xưa vẫn lặng thầm dòng chảy
Nào Hội Lim, hội Gióng, ném Còn,
ca Tài Tử... đàn Bầu ta gảy
Ôi hồ Gươm... vang tiếng Dương cầm...
                    
Vui tết... ngỡ mình lên sân khấu
Vọng thời vác "lều chõng" đi thi...
Trống hội làng... tiếng ai nheo nhéo :
- đi Chùa Hương...
Ừ nhé,
mai đi...

Viết tại làng Mọc Đáy, 8-giêng Bính Thân
                      NGUYỄN KHÔI

----

(1) Năm 2010, Ts Ngô Bảo Châu, dành Huy chương Fields (giải Nobel dành cho Toán học.)

Nguồn : từ email của tác giả Nguyễn Khôi gửi lamngoc
NM cảm ơn nhà thơ Nguyễn Khôi thường xuyên chia xẻ những sáng tác hay.

Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2016

NHƯ MỘT CHUYẾN TÀU - MẶC PHƯƠNG TỬ


















Ảnh của NM




NHƯ MỘT CHUYẾN TÀU


Tháng ngày như một chuyến tàu thôi,
Vừa mới rời ga, trạm kế rồi !
Dốc mộng đã phai màu lữ thứ
Chuyện lòng còn đọng chén ly bôi.
Hiềm vì thế sự từng con nước
Trót nỗi tâm tư những mảnh đời.
Chiều xuống tàn năm trên gác vắng
Thềm xuân lác đác bóng xuân rơi.
                           MẶC PHƯƠNG TỬ.

BÀI HỌA:



BÌNH AN!
Trần gian ngắn ngủi thế mà thôi
Một giấc trăm năm đã đến rồi!
Hạnh phúc thoáng qua  mùa ân ái 
Hương thề vừa cạn chén giao bôi
Công danh  thành bại xem như  mộng
Phú quí tàn dư  cũng tựa đời
Xin giữ tâm lành luôn hướng thiện
An bình thanh thản ngắm chiều rơi!

NHÃ MY


 
 NHƯ CUỐN LỊCH
Như cuốn lịch tờ,bóc mãi thôi
Ngày qua loáng thoáng lại ngày rồi
Vừa reo nắng ấm bung hồ hởi
Đã quẳng mưa dầm lịm đãi bôi
Nóng lạnh an bài treo biểu mẫu
Buồn vui định sẵn chuyển trang đời
Chiều đi lặng lẽ vào đêm tối
Biết sẽ mai về những rụng rơi…

LÝ ĐỨC QUỲNH


Nguồn : từ email của Tác giả Mặc Phương Tử gửi NM
NM cảm ơn  Thầy Mặc Phương Tử đã chia xẻ một bài thơ Đường thật hay ,cảm ơn quý thi hữu đã góp họa , đồng thời cảm ơn bạn đọc Blog NM ghé thăm và ghi cảm nhận




Thứ Năm, 11 tháng 2, 2016

TÌNH XUÂN - THƠ HOÀNG YÊN LYNH









TÌNH XUÂN

1-

Xuân đến rồi em có về không
B'Lao rộn rả nắng uân hồng
Chim bay gọi bạn về xây tổ
Gọi cả mùa thương với nhớ mong...

Em có hẹn đạu mà ngóng đợi
Chỉ còn sương núi với mây trôi
Dẫu thế tình hơn là vô vọng
Xuân đến bên đời tóc trắng rơi
2-

Em hát khúc tình ca
Xuân thắm hồng đôi má
Xuân ơi đừng quá vội
Em mãi là hương hoa
3-

Chia nhau chung rượu vơi đầy
Mùa xuân gõ cửa trăng cài song thưa
Đường đời bao chuyện nắng mưa
Thêm mùa xuân nữa bến xưa vẫn chờ


HOÀNG YÊN LYNH

Nguồn : từ email của tác giả Hoàng Yên Lynh gửi nhamyngocsuong
NM cảm ơn nhà thơ Hoàng Yên Lynh thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay.

Thứ Tư, 10 tháng 2, 2016

BÁNH CHƯNG ƠI! BÁNH CHƯNG- THƠ NGUYỄN KHÔI










Lời dẫn : "Bánh Chưng" xưa là đặc sản của các bộ tộc Việt , đặc trưng cho nền "văn minh lúa nước" ở vùng Lĩnh Nam (Quảng Đông, Quảng Tây, Giao Chỉ)... nay còn lưu lại ở cố đô Lĩnh Nam ( Tp Triệu Khánh, tỉnh Quảng Đông ) & miền bắc Việt Nam ta. Bánh Chưng ở Triệu Khánh gọi là "quả Chưng" hay "Quả chưng tống" được coi là "Trà điểm vương" (Vua món điểm tâm), còn ở ta theo sự tích đó là món Lang Liêu làm dâng Vua Hùng...
 Bánh chưng Triệu Khánh & VN về công thức gói đều giống nhau, chỉ khác là bánh Chưng Triệu Khánh có hình 3 góc, 4 mặt (giống như "bánh Dợm- bánh nếp" ở Bắc Ninh) có ưu điểm là tận dụng được lợi thế của góc lá, buộc bánh được chặt hơn, còn "bánh Chưng Việt Nam" là hình vuông/ bánh Dày hình tròn- tượng trưng cho đất vuông/ trời tròn... Xưa nay ở ta Tết là phải có "bánh Chưng xanh / thịt mỡ/ dưa hành/ câu đối đỏ"... nếu không đủ các thứ đó thì chưa phải là Tết.




BÁNH CHƯNG ! ƠI BÁNH CHƯNG...
(Nhớ em gái ở Berlin)

Sắp tết, mẹ đi chợ
Mua một bó lá Dong
về "trần" qua cho dẻo
để Bố gói bánh Chưng :
-này Nếp vàng hoa cái
-này Đỗ xanh nhân vàng
-này thịt Lợn "ba chỉ"
-này Tiêu, muối điểm hương...
Đêm 30 đen kịt
"xình xịch" bếp lửa hồng
Đất trời chuyển vào Tết
tưng bừng nồi bánh Chưng
Xưa tiến cúng Vua Hùng
Nay kính lễ tiên tổ
Những người con tha hương
Bánh Chưng xanh nỗi nhớ...
Tết theo mẹ đi chợ
Tết được bà lì xì
Bánh Chưng vuông nhỏ xíu
Bố gói thỏa Bé mơ...


Quê 26 tết Bính Thân
   NGUYỄN KHÔI



Nguồn: từ email của tác giả Nguyễn Khôi gửi lamngoc
NM cảm ơn nhà thơ Nguyễn Khôi thường  xuyên chia xẻ những bài thơ hay.

Thứ Hai, 8 tháng 2, 2016

KHAI BÚT ĐẦU XUÂN - THƠ NGUYỄN KHÔI









KHAI BÚT ĐẦU XUÂN
   (Nhớ LXQ- Berlin)
       ---------
"Hôm nay uống rượu ngắm hoa
Cạn dăm ba chén gọi là mua vui
 Chỉ e hoa nói lên lời :
Em không phải nở cho người già nua".
                -Đường thi
             *
Sớm ra mùng một tết
Ngồi độc ẩm với hoa
Lặng nghe hoa thủ thỉ :
Thơ anh vẫn chưa già.
              *
Ban mai trời hửng nắng
Đào nở tung cánh hoa
Như má ai ửng đỏ
Gió xuân về đêm qua.
              *
Phóng xe lên Trấn Quốc
Đứng dưới gốc Bồ Đề
Người chen cầu tài lộc
Mình đang ở Bến Mê.
              *
Qua Ba Đình rực đỏ
Cách mạng đâu có dừng
Thương trường không máu đổ
Đấu đá thực vô thường.
              *
Về nhà ngồi tĩnh lặng
Nhẩm mấy vần thơ Đường
Nhớ một thời biên tái (1)
Dừng cương ở Chiềng Khương. (2)
----
(1) Sơn la Xuân ở dài hơn
Tháng tư còn trắng hoa Ban trên rừng
Mà đây nắng hạ chói bừng
Chiềng Khương hoa Gạo đỏ lừng bến sông.

  ( Biên giới Việt -Lào 6/1963)
Hà Nội 1 giêng Bính Thân
    NGUYỄN KHÔI
-
 NK công tác ở Sơn La tròn 21 năm (15/4/1963-15/4/1984 tuy chỉ là 1 Kỹ sư Nông Nghiệp, làm thơ nghiệp dư (tay trái) nhưng rất khoái làm "thơ Biên tái" kiểu Vương Xương Linh, tổng kết 40 năm đã XB tuyển tập thơ tứ tuyệt "nhất bách thủ -100 bài."Nhà xb VHDT 2005.
(2) Nơi có Đồn biên phòng Chiềng Khương, biên giới Việt Lào, giáp ranh giữa 2 tỉnh Sầm Nưa (Hủa Phăn) & Sơn La, thời đó muốn vào huyện Sông Mã của Sơn La phải có giấy thông hành đi đường dọc thượng nguồn sông Mã phải qua đất Lào -Thời Pháp thuộc cùng trong Liên Bang Đông Dương nên đường Quốc lộ làm như vậy, bây giới đã phân chia biên giới Quốc gia nên có đường đi riêng của mỗi Nước...)



Nguồn : từ email của tác giả Nguyễn Khôi gửi lamngoc
NM chân thành cảm ơn nhà thơ Nguyễn Khôi thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay.

XUÂN VỀ - THƠ NHÃ MY , NHẠC NGUYỄN NGỌC MỸ










XUÂN VỀ
THƠ :NHÃ MY
NHẠC:NGUYỄN NGỌC MỸ
CA SĨ: THU HÀ
VIDEO CLIP: PHÚ ĐOÀN

NM chân thành cảm ơn nhạc sĩ Nguyễn Ngọc Mỹ , ca sĩ Thu Hà và bạn Phú Đoàn

Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2016

CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2016






CHÚC MỪNG NĂM MỚI
CHÀO MỪNG NĂM MỚI ÂM LỊCH BÍNH THÂN, NHÃ MY THÂN KÍNH CHÚC CÁC ANH CHỊ, CÁC BẠN , CÁC EM ,CÁC THI HỮU VÀ BẠN ĐỌC BLOG NM MỘT MÙA XUÂN AN LẠC CÙNG MỘT NĂM MỚI NHIỀU THÀNH CÔNG . HẠNH PHÚC . NHIỀU TỐT ĐẸP.
CẢM ƠN QUÝ THI HỮU  ĐÃ THƯỜNG XUYÊN GỬI BÀI XƯỚNG HỌA , TÁC PHẨM ĐỂ CHIA XẺ VỚI BLOG NM VÀ BẠN ĐỌC GẦN XA ĐÃ ỦNG HỘ , GÓP Ý ĐỂ BLOG NM NGÀY CÀNG TIẾN BỘ, HOÀN CHỈNH HƠN.
MONG QUÝ VỊ VUI LÒNG THÔNG CẢM CHO NHỮNG THIẾU SÓT VÀ RẤT MONG ĐƯỢC DUY TRÌ TÌNH THÂN VĂN NGHỆ MÃI MÃI LÂU DÀI.
TRÂN TRỌNG,
NM


THƠ NGÀY 30 TẾT - THƠ NGUYỄN KHÔI










THƠ NGÀY 30 TẾT

(Tặng Vũ Quang Tần)
          
"Tuế nguyệt bất đãi nhân" (1)
  - Thơ Đào Uyên Minh
              
Đón tết : con rể trưởng
mua tặng bố gốc Đào
Pha chè Sen độc ẩm
thấy hồn thơ nao nao...
               
-Ờ nhỉ, đêm qua lạnh
cây lá vẫn trụi trơ,
Sớm nay trời hửng nắng
một bông Đào nở to...
               
Bóng câu qua cửa sổ
thời gian đâu có chờ
xuống phố thăm bạn cũ
thương râu tóc bạc phơ...  

Hà Nội 30 tết Bính Thân

      NGUYỄN KHÔI

..................

(1) Thời gian không chờ đợi con người ta.

Nguồn: từ email của tac giả Nguyễn Khôi gửi lamngoc
NM cảm ơn nhà thơ Nguyễn Khôi đã thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay cùng bạn đọc blog NM ghé thăm và ghi cảm nhận.

HOA TUYẾT , HOA ĐỜI - THƠ MẶC PHƯƠNG TỬ










HOA TUYẾT HOA ĐỜI
 
Hoa Thịnh Đốn
 Trời chiều nay
 Gió hiu hiu thổi tuyết bay trắng chiều
 Tuyết rơi rơi
 Miền cô liêu
 Rơi vào tâm sự  cho hiu hắt lòng.
 
 Mênh mông
 Tìm giữa mênh mông
 Vết suy tư vẫn nở hồng thời gian
 Mây về dệt mộng non ngàn
 Tình hoa cỏ nhịp sóng tràn cõi thơ

Mắt ai lạnh bến xuân chờ
Lòng ta se cát bụi bờ lãng du
 Bước ai sương khói … mặc dù
 Cho màu hoa tuyết trắng mù biển xa…

  Giấc đời
 Lả mộng đêm qua
 Tim đời ai vỡ bên tòa khói sương
 Cuộc đi ai đã trăm đường
 Cuộc về  còn lại một phương tâm hồng.
 
 Chiều nay
 Chiều trôi mênh mông
 Giữa dòng nhân ảnh trắng lòng tuyết rơi
 Màu hoa tuyết,
 Màu hoa đời…
Ngược xuôi viễn khách thay lời mùa hương.
 
 Washington,  26.1.2016.
 MẶC PHƯƠNG TỬ.


Nguồn : từ email của tác giả Mặc Phương tử gửi nhamngocsuong

NM cảm ơn nhà thơ Mặc Phương Tử đã chia xẻ một bài thơ hay , cảm ơn bạn đọc blog NM đã ghé thăm và ghi cảm nhận
Kính chúc một mùa Xuân an lạc và một năm mới nhiều tốt đẹp.

Thứ Bảy, 6 tháng 2, 2016

TRƯỚC TẾT VỀ QUÊ - THƠ NGUYỄN KHÔI






TRƯỚC TẾT VỀ QUÊ

      (Tặng : Lê Vy)
                  ----
    "Trĩ tử khiên y vấn
     Quy gia hà thái trì " (1)
                   
"Thật lạ dân mình chê ở phố
Sắp tết mửa mật chen về quê
Cái gốc Nông dân không thể bỏ
Thương kẻ phương xa chẳng thể về " ? !
                    
Trước tết về quê viếng tiên tổ
Ngồi trên xe Bus đã xông xênh
Hành khách râm ran "bình" ĐẠI HỘI
-Xem ra "ông Cả" khá ...tài tình ?
                     
Xe đỗ cửa Làng (không còn cổng)
từ khi lên Phố , hết nhà gianh
Ối ruộng bỏ hoang : dân chạy chợ,
Trai gái đua "Xuất khẩu" sang Hàn... 
                      
Vào nhà, mừng thấy đàn chó sủa
Chú em hưu trí "lết" Tiểu Đường
Chú em thương binh chân đi "lạng"
Thím em nấu bếp mặt đỏ phừng...
                      
Anh em quây quần mừng rối rít
thắp nén hương trầm vái mẹ cha
-Tết nay, bánh Chưng không sợi ít
Rượu uống thỏa thuê, nhắm thịt gà...
                       
Vườn Xoan đã phá trồng Đu đủ
-được giá một quả hai chục ngàn
Chuối xanh (ngũ quả) trăm ngàn/ nải
được ngày "chặt/ chém" sướng Nhà Nông...
                       
Nào ngồi vào mâm cụng ly mừng
- Thương cô em gái mãi Berlin ,
bên Đức chắc đang kinh "khủng bố"
Ngây thơ nào bằng chị Merkel (2) ?
                      
Trước tết về quê, vui ấm cúng
Hà Nội tết này chắc ăn to
- Mấy anh mới trúng "lo"... hỉ hả ,
Mấy chú về vườn " ỉu" ...bơ phờ...?!


 Quê Đình Bảng, 26 tết Bính Thân
                NGUYỄN KHÔI

----
(1) Trẻ nhỏ nắm áo hỏi
     Sao về (nhà) muộn quá vậy ?
(2) Nữ Thủ tướng Đức  Angela Merkel

Nguồn : từ email của nhà thơ Nguyễn Khôi gửi lamngoc để chia xẻ với bạn đọc blog NM
NM cảm ơn nhà thơ Nguyễn Khôi thường xuyên chia xẻ những bài hay
Kính chúc gia đình ăn tết vui vẻ ,một năm mới nhiều tốt đẹp.

Thứ Sáu, 5 tháng 2, 2016

LÀM SAO MƯA THÔI BAY - TẬP THƠ CUẢ CADAO - MANG VIÊN LONG


NM CHÂN THÀNH CẢM ƠN CADAO ĐÃ TẶNG SÁCH QUÝ.









LÀM SAO MƯA THÔI BAY  - TẬP THƠ CUẢ CADAO

Tranh bìa: Họa sĩ Ái Lan
Bạt: Nhà văn Mang Viên Long
Đề Từ: Mai Quang
-Đôi dòng về tác giả:

.Bút danh: Ca Dao
.Sinh Quán: Làng Đại Mỹ, Xã Ninh Thân, Thị Xã Ninh Hòa, Tỉnh Khánh Hòa.
.Hiện công tác giáo dục tại Thành Phố Nha Trang


-LỜI BẠT;
                           
“Làm Sao Thôi Mưa Bay”,

 TỰ KHÚC CỦA MỘT TÂM HỒN
   NHẠY CẢM THUẦN KHIẾT ĐÁNG YÊU!

  Mang Viên Long

                  Thơ thường đòi hỏi tính ẩn dụ và trừu tượng trong niềm xúc cảm ngẫu nhiên cao độ đôi lúc vượt lên trên (và ra ngoài) hiện thực đời sống; trong lúc Văn thì dường như là ngược lại. Do vậy, để “giải nghĩa” cho một câu thơ, không phải là điều dễ dàng: Nó không theo một logic bình thường, mà có đường dẫn riêng khá khúc khuỷu, thác ghềnh, cho sự hình thành cảm xúc, mà người đọc cần phải trải nghiệm, thực chứng bằng mối rung cảm tương tự. Cũng có nhiều lúc Thơ chỉ có thể “cảm” mà không thể “giải” rành rọt theo trình tự tiệm tiến!
                    Tập thơ “Làm Sao Thôi Mưa Bay” là một tập hợp những xúc cảm mong manh, sương khói, và long lanh như những giọt sương của những rung động yêu thương như vậy! Nhà thơ đã có ước mong (và tự hỏi) – “làm sao mưa thôi bay”, nhưng câu hỏi không có dấu hỏi, có lẽ chẳng có ai, ngay cả nhà thơ, có thể trả lời được!
                    Những cảm xúc trong trẻo dễ vỡ ấy của nhiều trang thơ Ca Dao cho thấy rõ một điều: Nhà thơ rất nhạy cảm với sự chuyển động của nhịp sống chung quanh, dầu rất khẽ khàng, rất mơ hồ như “Lang Thang Gót Gió”:
               
“Nửa vạt tối, nửa góc chiều mê mải
                     Nửa hoàng hôn, nửa mảng lạnh bên đời
                     Mây tất tả nửa phiến trời xa ngái
                     Gió hùa theo góc nhớ gót chơi vơi…”

 Bài thơ “Trôi Cùng Sợi Khói” tràn đầy ngẫu hứng mới lạ mà chỉ “cảm” được trong phút giây “trôi cùng sợi khói” quyến rũ mong manh kia mà thôi:
                 
  “Mênh mang biển trời vàng nắng
                       Chao nghiêng sợi khói lạc chiều
                       Không trung xanh màu tĩnh lặng
                       Chút buồn tơ khói leo kheo
                       Khói vương hồn thơm bông cải
                       Khói buồn giăng mắc tuổi thơ
                       Khói treo phiến sầu hoang dại
                       Mái chiều thở khói bơ vơ (…)”
                 
 Với nắng, gió, mây, khói (…) là vậy, còn với âm thanh, sắc mầu  của đời sống thì sao?  Hãy cùng lắng nghe “Nửa Giọt Tỳ Bà”:
               
“Tỳ bà
                    nửa giọt đàn rơi


                   Tịch tang  như giếng sầu khơi giấc hồng

                   ***

                   Tỳ bà
                   nửa giọt hư không
                  Tình tang... quạnh buốt lối mong trăng thề

                   ***

                  Tỳ bà
                  nửa giọt đam mê
                  Cung thương lã xuống bộn bề mưa bay

                  ***

                  Tỳ bà
                 nửa giọt hương say
                 Nốt thăng, giáng đọng hiên ngày buồn tênh

                 ***

                 Tỳ bà
                 nửa khúc chênh vênh
                 Đường tơ khúc rẽ mông mênh sợi buồn

                 ***
                 Tỳ bà
                 tỳ bà ơi
                 Giọt sầu tuôn ...”
               
  Độ xúc cảm nhạy bén, bùng vỡ, thuần khiết của “nửa giọt tỳ bà” chỉ có được với một tâm hồn rộng mở, yên tịnh, trong sát na “chợt ngộ” với những âm thanh nhiệm mầu quanh đời! Chỉ có “nửa giọt”, cũng đã khiến cho muôn giọt “sầu tuôn” trên “hiên ngày buồn tênh” của một kiếp nhân sinh vô  thường!
                    Với thể thơ truyền thống song thất lục bát đằm thắm, réo rắt, được Ca Dao sử dụng nhuần nhuyễn, sáng tạo, trong “Biệt Khúc Hồ Cầm” để giải bày cảm - xúc - truyền - thống, đã đem lại sự đồng cảm cao độ cho người đọc:
       
(…)”Trăng suông rụng tay trơn níu bóng
                   Vàng khuya giăng khắp nẻo từ ly
                    Miên man nỗi nhớ  ướt mi
                   Chiều gieo sắc biếc giọt ly tao đầy

                    Bìa nắng héo hao gầy vóc liễu
                   Vét hương trầm gửi ngọn thu phong
                    Buồn tênh nửa gói mơ nồng
                    Lỗi mùa thu ước, lỗi đồng trăng xưa


                    Trải im lặng song thưa úa giấc
                    Sợi thu vàng hồn đá xanh rêu
                    Bóng tà đổ giọt chuông chiều
                   Trăng thề khép mắt đìu hiu vạc sầu

                   Hồ cầm cung bậc chìm sâu...”

               Tôi nghĩ: tập thơ “Làm Sao Mưa Thôi Bay” có thể chỉ là những khúc tự tình, những trang tự bạch (dù tiếng lòng có khắc khoải nhưng tiếng thơ vẫn) nhẹ như sương khói. Tôi cũng lại có suy nghĩ như Ralt Waldo Emerson rằng “ai viết cho bản thân chính là viết cho một quần chúng vĩnh viễn” (Celuit quit ecrit pour lui – même, ecrit pour un public eternel) – bởi vì Ca Dao đã trải lòng, bằng trái tim cô đơn nhạy cảm, ghi lại một cách say mê và chân thực mọi sợi tơ rung đang dâng tràn trong tâm hồn, để hiến dâng và sẻ chia, để hợp thành bản tình ca chung cho “một quần chúng vĩnh viễn” đang hiện hữu như nhà thơ!
                Chính vì thế, người đọc sẽ dễ “bắt gặp” những cảm giác, (hay cảnh ngộ) này cũng không chỉ của riêng ai:
                       
“về bên sóng phố ta ngồi
                             lặng thầm với nửa đơn côi lạc bờ
                             vòng theo chiếc lá bơ vơ
                             vàng gieo sợi mỏng cung tơ phiếm lìa
                              vén tà trăng vỡ song khuya
                              hồng hoang đọng vẫn bên rìa cỏ may
                            lao xao mép cửa gió lay
                            hồn đêm còn vọng bờ mây cuối trời
                           Ơi thu
                           mộng đã tan rồi...”

                           (Tần Ngần Thu)

                  Qua “Làm Sao Thôi Mưa Bay” cái “Góc Khuất” trong tâm hồn nhà thơ dần được soi tỏ qua nhiều giai điệu: Nó vừa có vẻ dịu vợi hoang đường, vừa mênh mang bàng bạc, như những lần ngẩn ngơ, lặng lẽ ”nhặt nắng/làm sợi buộc tình sót lại/chút hương chiều/lặng lẽ giục mùa đi… (Nhặt Nắng)”:

                          “Nắng reo ngoài khe cửa
                            Rơi nửa giọt non vàng
                            Đưa nỗi buồn theo gió
                            Về miền xa mênh mang

                            Lang thang qua vỉa phố
                            Biển chiều tím buồn tênh
                            Lao xao  sầu lá đổ
                            Trên triền đá chông vênh

                             Chải niềm riêng tóc rối
                             Buông xuống nỗi nhọc nhằn
                             Giấu mảng sầu bên gối
                             Hiên lòng tơ nhện giăng..”
         
   Rất nhiều trang thơ Ca Dao  trong “Làm Sao Thôi Mưa Bay” đã luôn ngầm thổ lộ nỗi niềm khó nói giống như lời thầm thì tra vấn “làm sao thôi mưa bay” mà người đọc chỉ có thể “cảm”, chẳng giúp được gì:
                       
“Làm sao chiều thôi mưa bay
                            Nguôi ngoai phiến hờn sóng dậy
                            Làm sao đầy trên đôi tay
                            Bình yên nụ hồng xưa âý?
                            Làm sao chiều thôi mưa bay...”
           
Tôi cũng là một người đọc chỉ biết “cảm”, như vậy!
Tôi nghĩ: Ca Dao đã rất thành công ở điểm này…

Quê nhà, tháng 6 năm 2015

MANG VIÊN LONG

                 
 Nguồn : HAI BỜ GIẤY

Thứ Ba, 2 tháng 2, 2016

GHÉ BẤT NGỜ- CAO LINH TỬ, HẠT CÁT




Ảnh Kha Tiệm Ly, Cao Linh Tử , Nhã My   và    Hoa sen nhà Cao Linh Tử



GHÉ BẤT NGỜ !

Thật quá bất ngờ oh Nhã My !
Bụi đường trái nẻo quả ly kỳ
Ngẩn ngơ chưa kịp chào Linh Tử
Giật thót bỗng mừng thấy Tiệm Ly
Rượu Mít ngâm lâu chờ hảo hán
Mồi chua dọn gấp nhậu đầy ly
Đánh nhanh rút lẹ như thăm bẩy
Giã biệt vòng tay khó kẻ bì !

CAO LINH TỬ
--------------------------

Bài hoạ:

Quá vui nước mắt ướt hàng mi
Tết đến mang theo những diệu kỳ
Hảo hán phương Nam mời cạn chén
Nữ nhi viễn xứ thỉnh nâng ly
Gió cơn xoáy cuộn vui hội tụ
Mây bạc xơ tan buồn biệt ly
Mừng tủi bạn thơ lưu luyến mãi
Xôi xa tình nghĩa có ai bì...

HẠT CÁT DIỆU  SINH


Nguồn : từ facebook của huynh Cao Linh Tử ngày 26/1/2016 gởi SL
NM chân thành cảm ơn Cao huynh và chị Hạt Cát

đã tặng thơ hay.





Xướng Họa vui của Cao Linh Tử và Bạn bè nhân dịp ghé thăm Cao Linh Tử ngày 
14 tháng 2, 2015 · 


Bất ngờ giáp tết một niềm vui
Kha Nhã mang về Thắng với tui
Hảo hớn hòa âm tràng rộn rã
Hè nhau tống khứ vận đen thui...
Cao Linh Tử

***

Hội ngộ không ngờ rộn rã vui
Việt kiều nước mĩ ghé thăm tui
Linh , Kha ,Nhã ,Thắng nghe phơi phới
Chúc tụng đuổi xa kiếp tối thui !!
Nguyệt Anh

***


 Hào sảng lời lời thật quá vui
Ly anh rồi lại tới ly tui
Tràn tràn chưa hết tình tri kỷ
Ngặt nỗi ngoài trời đã tối thui! (phải dìa)
 Kha Tiệm Ly

***

 Xuân đến năm nay quá xá vui
Bạn thơ hội ngộ tại nhà tui
Dưới giàn bông giấy cùng lưu ảnh
Xướng họa rộn ràng - hết thủi thui
Ngọc Cầm