CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN BLOG NHÃ MY. CHÚC CÁC BẠN THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2016

NGẬM NGÙI - XƯỚNG HỌA LỤC BÁT , TRẦN VĂN HẠNG , NHÃ MY







NGẬM NGÙI
(Tặng một người)

Mưa phùn giăng mắc giọt chiều
Rét bay nhè nhẹ liêu xiêu gợi buồn
Chiều dâng se thắt sầu tuôn
Thương mây vần vũ bắt nguồn từ đâu ?
Thương người mưa nắng dãi dầu
Có buồn duyên kiếp bể dâu cuộc đời
Thương trăng lơ lững bên trời
Canh khuya vằng vặc chẳng lời đổi trao
Thương bờ sóng vỗ lao xao
Ngàn năm có thấy ngọt ngào mến thương
Trăm ngàn nỗi nhớ vấn vương
Thương thay thân phận tha hương...ngậm ngùi.

 

TRẦN VĂN HẠNG

BÀI HỌA

 

NGẬM NGÙI

 

Đông về mưa lạnh gió chiều
Đưa tay hứng giọt hắt hiu gọi buồn
Mưa từ vạn thuở  mưa tuôn
Nỗi lòng xa xứ gởi buồn về đâu
Tháng năm vời vợi mang sầu
Thương người thương cả bể dâu một  đời
Thương người  xa cách góc trời
Biết đâu tâm sự ai người mến trao
Đông về gió bấc xôn xao
Xa  quê nỗi  nhớ cồn cào  luyến thương
Nhớ đồng lúa ánh chiều vương
Nhớ bao kỷ niệm  quê hương bùi  ngùi ....

 

NHÃ MY kính họa

Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2016

TRẢ LẠI HUẾ XƯA - THƠ HOÀNG YÊN LYNH


Kết quả hình ảnh cho hình ảnh cầu trường tiền huế


TRẢ LẠI  HUẾ XƯA .

                    

Trả em,trả lại sông Hương
Những chiều Bến Ngự mù sương phố buồn
Trả em ngày đó dỗi hờn
Tháng năm phiêu bạt mỏi mòn tha phương
Trả em ngày cũ giảng đường
Trả em kỷ niệm,nỗi buồn mang theo
Còn ai áo tím trời chiều
Chỉ tôi với Huế buồn hiu ngày về.

HOÀNG YÊN LYNH

Nguồn : từ email của tác giả Hoàng Yên Lynh gửi nhamyngocsuong.
NM cảm ơn nhà thơ HYL thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay.

Thứ Năm, 29 tháng 12, 2016

CHIỀU - TRANH THƠ NHÃ MY





                                                 THƠ VÀ ẢNH NHÃ MY CHÉP TRANH LÊ ĐĂNG MÀNH



                                                        THƠ NHÃ MY , ẢNH LÊ ĐĂNG MÀNH


                            NM CẢM ƠN THI HUYNH LÊ ĐĂNG MÀNH ĐÃ CHÉP TẶNG TRANH THƠ

Thứ Tư, 28 tháng 12, 2016

MƯA CUỐI MÙA - THƠ NHÃ MY









MƯA CUỐI MÙA
(tặng T4)


Mưa mùa đông giọt sầu thấm lạnh
Phủ giăng trời se chạnh niềm riêng
Giọt rơi ướt mắt ưu phiền
Giọt mơn má thắm trêu duyên trễ tràng


Mưa loạng choạng xối tràn khắp lối
Giọt âm thầm bối rối nguồn cơn
Xót người lẽ bóng cô đơn
Đưa tay hứng tạt phấn son bơ phờ


Mưa rả rích ai chờ  cứ đợi ?
Giọt vô tình mặc kệ người dưng ?
Giọt nào theo gió bâng khuâng ?
Ngậm câu thương nhớ đơn thân não nề ...!


NHÃ MY




Thứ Ba, 27 tháng 12, 2016

TỰ THỌ - THƠ NGUYỄN KHÔI và LỜI CHÚC CỦA QUÝ THI HỮU










           TỰ THỌ - SANGTUỔI 80 (ta)

(Tặng : Lê Vy & các bạn cùng tuổi Mậu Dần)
                        ----
Lời thưa : NK sinh vào giờ Dần, ngày 5/11/Mậu Dần (26/12/1938) 
tại Thị xã Yên Bái , cùng Nhà thương nơi sinh Nhà văn Thế Phong...
Thấm thoát đã 80 xuân , không ai chúc mình thì tự mình chúc mình vậy :


*1- Nhẹ nhàng bước sang tuổi 80 

    Thênh thênh xe máy cưỡi dong chơi
     Qua bao đèo dốc lòng thanh thản
     Thả cái tình thơ tới cuối trời...
                         *
*2-  " Thánh nhân đãi khù khờ" (tục ngữ   )        
  Sống lâu kể cũng là "hay"
Được xem thế sự vần xoay kiếp người
    Ù ờ...sang tuổi 80 
Chung cư lơ lửng trông trời, trông mây...
    Xa rồi mặt đất...bay bay...
Câu thơ trăn trối đợi ngày "thăng thiên"
    Sống lâu thêm lắm ưu phiền
Mong chi "đại thọ" để quên sự đời
    Toàn cầu hỗn chiến tả tơi
Lại xem "Tam Quốc" một thời vòng vo
     80 đâu hết âu lo
Mình đang đứng cuối thập thò bay lên...
                   ----
  Phố Hoàng Đạo Thúy 24-12-2016
          NGUYỄN KHÔI
               



MỪNG CỤ  80

-Họa-


Ngỡ sáu mươi mà đã ... tám mươi?

Say thơ múa bút vẻ chơi chơi!
Trung Hòa cao rộng nay về trú
Phố Vọng xem như tận xó trời

24/12/2016

HGC  (HOÀNG GIA CƯƠNG)

BÁC NGUYỄN KHÔI
Kính tặng nhà thơ, nhà khảo cứu văn hóa 
Nguyễn Khôi tuổi 80
Tách khỏi đám đồng ca, hợp xướng
Cuốn chiếc kèn lá
Thổi… 
Một mình!
Thế cuộc vô hình
Thu lại thành cái bóng
Sống!
Lắng tai
Động…
Biết địa chấn từ lòng
Làm cái cây mọc thẳng
Chống sào giả vờ cong
Mượn thơ đi hát rong
Đệm tiếng đời bèo bọt
Rủ rỉ rù rì ong
Tháng năm đầy mật ngọt
Định bụng nghề đi mót
Kiếm bác vài chữ rơi
Vốn Bắc Ninh bác ủ
Thằng em đứng kêu trời!
Cùng nhau, khướt, mấy năm rồi
Nhìn đời mắt thấm từng lời ruột gan.
Đại Lải, đêm, 8-9-2016
Kính!
Em-NGUYỄN LÂM CẨN.


MỪNG THỌ
Chúc lão thi nhân thọ tám mươi
Văn chương sắc sảo mãi hơn người
Ngày vui bạn hữu, cùng con cháu
Mãi đẹp hồn thơ mãi thắm tươi !...

VIET VU

MỪNG ANH  NGUYỄN KHÔI  80 tuổi

Tám mươi chưa kể là già
Câu thơ vẫn cứ đậm đà tình thương !
Xót cho thế sự nhiễu nhương
Mang câu tâm sự vấn vương nỗi lòng !

NHÃ MY



Nguồn : từ email của nhà thơ Nguyễn Khôi gửi lamngoc.

Nhân ngày sinh nhựt 80   của nhà thơ Nguyễn Khôi, NM kính chúc nhà thơ Nguyễn Khôi nhiều sức khỏe , bút lực dồi dào ,sống vui cùng gia đình  và quý bạn thơ.


Thứ Hai, 26 tháng 12, 2016

HƯƠNG TÓC - THƠ NHÃ MY








HƯƠNG TÓC

một lần
duỗi nắng ngờ say
tóc mây  phiêu dạt
phương này có  hay

mùi hương
thoang thoảng xa bay
lượn lờ  sóng nước
phủ  vai  hững chờ
thuyền bơi
êm ả mạn bờ
hình như
sóng tóc vỗ về xưa xanh 
đêm tàn gió tạt loanh quanh
tóc xanh gạn  hết  tình xanh biển trời !
còn lưu luyến
cõi đam mê
còn  thương  hương tóc
chạm lề chiêm bao !

NHÃ MY


Thứ Bảy, 24 tháng 12, 2016

MERRRY CHRISTMAS & HAPPY NEW YEAR 2017

 











NHÃ MY THÂN KÍNH CHÚC QUÝ THÂN HỮU NGÀY LỄ GIÁNG SINH VUI VẺ , AN LÀNH , HẠNH PHÚC CÙNG MỘT NĂM MỚI NHIỀU MAY MẮN , THÀNH CÔNG , TỐT ĐẸP.


XÓM CŨ TRUNG HÒA - THƠ NGUYỄN KHÔI




XÓM CŨ TRUNG HÒA

         (Tặng Bùi)
                     
"Xóm cũ Trung Hòa, anh chưa lại 
Em đi hương khói , mái nhà rêu
Bờ hồ còn mãi trăng mười sáu
Tóc mẹ hình như bạc đã nhiều"   
Trích "Trai Đình Bảng" -1975
                    ***
                       
Xóm cũ Trung Hòa  - làng Đình Bảng
Lối "ao Làn"  sóng biếc mênh mang
Trưa tan học về Cây đa/ bến nước
Xuống bến chao chân cùng mấy cô Nàng...
                        
Xưa là Làng ngõ ngang, ngõ dọc
Qua nhà em tất phải đi vòng
Mấy chục năm đạn bom tàn khốc
Em phương trời...qua ngõ trống không...
                        
Giờ Làng đã lên phường, lên phố
"Cây đa/ bến nước" đã về Trời
là Thị xã của người tứ xứ
Về Làng toàn người lạ cả thôi .(1)
                         *
Người Đình Bảng mừng thời "mở cửa"
Sang Nga, sang Mỹ buôn bán hàng Tàu...
Vô tích sự là đứa đi "buôn gió"
để cho Làng thấm những nỗi đau.
                         
Xóm cũ Trung Hòa, nay qua chừng đã "biến"
Lạ cảnh, lạ người...chẳng biết tìm ai ?
Mình như kẻ lạc loài...không ai đón
Giữa Làng mình mà như khách vãng lai.


                 Quê Đình Bảng 15-12-2016

                    NGUYỄN KHÔI
----

(1) Về Làng gặp toàn người lạ / ra nghĩa trang gặp toàn người quen. 


Nguồn : từ email của nhà thơ Nguyễn Khôi gửi lamngoc.
NM cảm ơn nhà thơ Nguyễn Khôi thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay.


           

Thứ Sáu, 23 tháng 12, 2016

LỜI CHÚA - XƯỚNG HỌA THỤC NGUYÊN VÀ THI HỮU







LỜI CHÚA

Ngày Chúa ra đời cũng sắp sang
Hồng ân soi sáng khắp dương trần
Khuyên răn tín hữu nên thành khẩn
Dạy bảo chúng sinh chớ dối gian
Thể hiện tình thương, gieo lạc phúc
Thực hành bác ái, hưởng an lành
Dang tay cứu giúp người cùng khổ
Dù phải hy sinh cả bản thân
THỤC NGUYÊN


BÀI HỌA

NOEL
Mùa đông giá lạnh đã kề sang
Chúa trãi Hồng Ân xuống cõi trần
Chia sẻ niềm vui cho hậu thế
Đắp bồi hạnh phúc tặng nhân gian
Dang tay đón nhận nhiều ân phước
Mở mắt chờ mong vạn sự lành
Ngày  lễ Giáng Sinh bừng ánh sáng
Muôn người  sung sướng ngập tình thân
NHÃ MY

ĐÓN MỪNG ĐÊM THÁNH

Chọn nơi hèn kém, chẳng cao sang
Giữa cảnh tuyết sương Chúa giáng trần
Chia sẻ, yêu thương cùng  kẻ thế
Hy sinh cứu chuộc cả nhân gian
Ngôi Hai từ ái ban ân sủng
Nhân loại hân hoan  đón phước lành
Ớ hỡi ai còn say lạc thú
Có hay Con Chúa phải  đền thân
CAO BỒI GIÀ


CHÚA GIÁNG SINH

Máng cỏ lều tranh  buổi đông sang
Chúa đã giáng sinh xuống cõi trần
Cứu rỗi người hiền trong thế tục
Thanh trừ kẻ ác giữa dương gian
Muôn dân hạnh phúc đời yên ổn
Khắp chốn hòa bình sống ấm lành
Cần phải soi mình lời Thánh dạy
Hằng ngày sám hối để vinh thân
PHẠM KIM LỢI

Nguồn : từ email của tác giả Thục Nguyên mời họa.
NM cảm ơn thi hữu Thục Nguyên và quý thi hữu đã góp họa.
Chúc mùa Giáng Sinh vui vẻ ,an lành , hạnh phúc.

Thứ Năm, 22 tháng 12, 2016

ĐAU NIỀM LŨ MUỘN - XƯỚNG HỌA LÊ ĐĂNG MÀNH VÀ THI HỮU






ĐAU NIỀM LŨ MUỘN

“NĐT”

Quê nhà lũ lụt cứ vờn quanh
Khốn khổ từng cam chịu cũng đành
Chán nản Cha ngồi bên quạnh quẽ
Bơ phờ Mẹ gánh mảnh buồn tênh
Gìn thân lặng lẽ sầu chăn gối
Giữ phận ê chề tủi chiếu manh
Cảm nỗi đau dầm trong nước bạc
Cơ hàn mãi tấp cửa lều tranh

NHƯ THỊ


CHẠNH LÒNG VỚI LŨ
“NĐT”

Lũ ngập mưa tràn nước đổ quanh
Quê nghèo khổ lụy quá sao đành
Buồn thân trẻ đói thì co lạnh
Tủi kiếp già đau mãi lặng tênh
Kẻ khóc thương tình cơm nhạt nhẽo
Ai sầu cảm phận áo choàng manh
Từ tâm giúp đỡ người lâm nạn
Hỗ trợ  dân lành ít cửa tranh !

NHÃ MY

CHẠNH LÒNG VỚI LŨ "2"
“NĐT”

Mưa tràn nước lũ ngập cùng quanh
Đổ sập  vùng quê khốn đã đành
Trẻ khóc  buồn hiu ngồi lặng lẽ
Già đau  lạnh lẽo đứng sầu tênh
 Cơ hàn  gánh mãi  đời vô vọng
Đói lã   đeo hoài  phận mỏng manh
 Lắm nỗi  dân nghèo đang khổ nạn
Oằn thân dẫm chịu mái nhà tranh!

NHÃ MY



XÓT PHẬN NHÀ TRANH
“NĐT”

Mưa về lũ lụt cứ vòng quanh
Vất vả  bao lần cũng chịu đành
Nước chảy về sông trào vạn ngõ
Mưa tuồn đến nẻo ngập nhiều manh
Đau lòng ngán ngẫm đêm sầu lặng
Khổ dạ bơ phờ ngõ vắng tanh
Xót nỗi đau buồn tan hại của
Lầm than mãi phận nát nhà tranh

GM.NGUYỄN ĐÌNH DIỆM 18.12.2016






PHẢI ĐÀNH
“NĐT”

Trông làn nước vẩn dạo vòng quanh
Ghế gỗ chìm sâu dạ phải đành.
Xót phận con người vô hiểm dữ
Nhìn oai lũ thủy chịu tòng tênh.
Bòn xem nắm gạo ngày lưng bữa
Đẫm bẩn lai quần khố một manh.
Chỉ có kiên trì qua nạn đã
Đau buồn khổ cực mấy người tranh .

TRẦN NHƯ TÙNG




NỖI KHỔ MIỀN TRUNG
“NĐT”

Lũ lụt hàng năm cứ quẩn quanh
Miền Trung đất Việt phải cam đành
Đồng sâu ngập vắn khoai rụi cả
Rẫy cạn ngâm dài củ thối tênh
Quảy gánh tai trời luôn lã mạng
Tròng gông nạn nước mãi sờn manh
Quê nghèo hứng chịu nhiều đau khổ
Não nuột như thời buổi chiến tranh.

THỦY LÂM SYNH
Dec. 19, 2016



NỖI NIỀM VÙNG LŨ
“NĐT”

Lũ lụt sao mà cứ quẩn quanh
Nhìn cây ngã sụp xót xa đành
U sầu thổn thức nhà xiêu dột
Ủ rũ âm thầm túi nhẹ tênh
Khổ đợi con khờ không có sữa
Buồn trông cháu dại chẳng còn manh
Ê chề lặng lẽ thương hoài số
Cửa Phật xin Người dẫu mái tranh.

21-12-2016
HUY THANH*

Nguồn: từ email cuổi tác giả Lê Đăng Mành mời họa
NM cảm ơn thi huynh LĐM và quý thi hữu đã góp họa.

HUY THANH * là một tác giả khác với Huy Thanh Nguyễn Thanh Bình đã mất năm 2014
(Ghi chú của NM )

Thứ Tư, 21 tháng 12, 2016

CHẲNG DÁM ƯỚC MƠ - THƠ KHA TIỆM LY






CHẲNG DÁM ƯỚC MƠ


Tôi chỉ là người cơm rau áo vá,
Chẳng dám ước mơ cho thắm chút cuộc đời.
Bởi mơ ước là trăng sao vời vợi,
Ngước cao nhìn chỉ là ảo ảnh mà thôi!


Đường vạn dậm suốt đời là cô lữ,
Phận cỏ cú, cỏ gà, đâu dám sánh cùng bóng cả cây to..
Ngặt tôi là kẻ chuyên nghề bán văn, bán chữ,
Lại gặp nhằm thời chữ nghĩa chỉ đem cho!

Tôi là kẻ gặp trăm ngàn vận bỉ,
Mà thích ba hoa viết Lý Ngạo Đời!
Đâu dám ước mơ một hồng nhan tri kỷ,
Nên chỉ âm thầm ôm ảo vọng mà thôi!

Tôi là kẻ bán trời không cần văn tự,
Bụng ấp rượu cồn, lép xẹp kinh luân,
Giỡn mặt Diêm Vương, đùa cùng quỷ sứ,
Nên dám mơ nào một bóng giai nhân!

Tôi chỉ là kẻ giả khùng, giả điên qua ải.
Là thằng say, thằng bán chữ, ngạo đời.
Thì dám hỏi, trong muôn trùng hoa vườn, hoa dại,
Hỏi ai là người dám nói yêu tôi?

KHA TIỆM LY

Nguồn : từ TG KTL gởi nhamyngocsuong
NM cảm ơn Kha huynh thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay.

ĐỌC THƠ ĐẶNG XUÂN XUYẾN - CHÂU THẠCH

   

 
Ảnh Tác giả Châu Thạch



 ĐỌC THƠ ĐẶNG XUÂN XUYẾN



Với hai bài thơ “Bạn Quan” và “Quê nghèo” của mình, nhà thơ Đặng Xuân Xuyến không làm nổi lên một cơn sốt trên mạng xã hội như bài thơ “Đất nước mình lạ quá phải không anh” của cô giáo Trần Thị Lam nhưng gây ấn tượng mạnh cho bạn đọc trên các trang web, nhất là giới văn nghệ sĩ và trí thức. Từ hai bài thơ đó tôi đi tìm đọc thơ của Đặng Xuân Xuyến và cảm nhận được phong cách riêng lạ của một nhà thơ đương đại. Hình như nhà thơ Đặng Xuân Xuyến làm thơ không nhiều lắm nhưng mỗi bài thơ của anh như ngón tay chỉ ta nhìn thẳng vào cuộc sống và buộc ta phải suy nghiệm bức tranh hiện thực đó, hoặc cho ta hưởng thụ những phút giây sâu nhiệm diễn biến trong tâm hồn nhạy cảm của người thơ.
  
Trước hết tôi xin lỗi tác giả, cho phép tôi rút gọn bài thơ “Bạn Quan” gồm có 39 câu còn lại 10 câu để bạn đọc có ý niệm khái quát về bài thơ đó:
Bạn cũ lâu ngày gặp lại
Chén rượu quê đưa đẩy tẩy trần
Rượu tới tầm
Mày ghé tai tao
Nói thật nhỏ
Chốn quan trường vịt chó giống nhau
Trời nhiều gió
Hay lòng tao nổi gió
Rượu đầy vò
Tao ngất ngưỡng vờ say
Cái hay đầu tiên của bài thơ là tác giả làm cho mọi người đọc đến đây đều giật mình cảm thấy ớn lạnh. Chính người trong cuộc cũng ớn lạnh nên “ngất ngưởng vờ say”. Sau câu nói của người bạn cũ tác giả đã cho gió nổi lên. “Trời nhiều gió / Hay lòng tao nổi gió” là một tứ thơ giống như tiếng gầm tiếng rú trong một bi kịch sảy ra trên màn hình. Người xem truyền hình yếu bóng vía hay người đọc thơ cảm thấy như mình cũng run rẩy. Run rẩy không vì gió thật mà run rẩy vì tâm lý lo sợ trước quyền lực của tội lỗi.
Tục ngữ ta có câu “Rung cây nhát khỉ”. Bài thơ nầy tác giả đã thành công khi rung cây nhưng không nhác khỉ mà là để chỉ cho khỉ thấy thật tình cái cây độc hại.
Bài thơ “Quê Nghèo” không có sự bạo miệng của kẻ ngất ngưởng say, ngược lại là những giọt lệ rơi vào, là tiếng khóc nghẹn ngào trong tâm tình thổ lộ. Tôi lại mạn phép tóm gọn bài thơ dài 41 câu bằng 7 câu thơ của chính nó:
Quê tôi nghèo lắm
Nước mắt rơi từ thời chị Dậu
Âm ỉ bủa quanh
Bám đeo đặc quánh
Chiếc cổng làng dựng lên thật đẹp
Giam hãm đời người
Tù túng giấc mơ.
Bài thơ cho ta thấy một nỗi đau truyền kiếp từ thế kỷ 19 đến nay. Nỗi đau đó do đâu, nhà thơ không nói rõ nhưng nó đã “giam hãm đời người” ngay “từ trong giấc mơ”. Như thế nỗi đau nầy không chỉ là nỗi đau vật chất mà còn là nỗi đau tinh thần. Ngày xưa chị Dậu nghèo lắm về vật chất nhưng không ai cấm ước mơ. Bây giờ “Giam hãm đời người / Tù túng giấc mơ”, nghĩa là có thêm cái “nghèo lắm” tinh thần.
Bài thơ làm thức tỉnh cơn mê của những người nhìn vào mặt phải mà không thấy mặt trái bao giờ.
Qua hai bài thơ trên ta thấy nhà thơ Đặng Xuân Xuyến vừa gan dạ vừa ngổ ngáo khi đề cập đến mặt trái của xã hội nhưng với mặt trái của tình yêu, nhà thơ trở nên rất hiền hòa, nhẫn nhịn:
Ta dẫu biết trăng lúc mờ lúc tỏ
Vẫn không quen lời yêu chóng hao gầy
Ta sẽ cố để không ai thấy
Héo hắt chiều
Sưng tấy trái tim yêu.
(Vế cuối bài thơ Tim Đau)
Đâu rồi cái khí phách dám nói thẳng ra mặt xấu ở đời? Bây giờ chỉ “để không ai thấy / héo hắt chiều / sưng tấy trái tim” nghĩa là những hệ lụy tình yêu xin nhận hết về mình. Có phải đây là trái tim Hàn Mặc Tử hôm nay? Vâng, còn hơn thế nữa vì Hàn Mặc Tử tuy nhận hết đau thương về mình nhưng oán trách mối tình tan vỡ “mi là nơi ta chôn hận ngàn thu / Mi là nơi ta sầu hận ngất ngư” còn Đặng Xuân Xuyến thì lại nhẹ nhàng thay: “Ta dẫu biết trăng lúc mờ lúc tỏ / Vẫn không quen lời yêu chóng hao gầy”.
Bài thơ “Chia Tay - Với Nguyễn Minh Phượng -” gồm có 29 câu thơ. Tôi xin mạo muội dùng 9 câu thơ trong bài thơ ấy để rút ngắn bài thơ lại:
Chia tay nhé
Đừng buồn em nhé
Ánh hoàng hôn tím sẫm chân trời
Em nhớ đến bến sông ngày ấy
Nhặt cho anh câu hát lỡ quên
Qua bến cũ đừng nghe sóng dội
Cũng đừng nhìn ghế đá tuổi thơ
Em hãy nhớ giờ là kỷ niệm
Dư âm buồn
Day dứt cũng thế thôi.
Tôi rất cảm động khi đọc bài thơ nầy vì tôi thấy lệ trên mắt và màu tan vỡ của máu trong tim khi tác giả rất ôn tồn thỏ thẻ cùng em. Đọc toàn bộ bài thơ ta mới thấy cái bình tĩnh phi thường của tác giả và ta mới thấy nỗi u sầu được nén xuống lớn làm sao!. Tất nhiên tôi cảm thông với nỗi buồn chia tay ấy nhưng tôi không rung động vì nó, bởi trên đời nầy có trăm vạn cuộc chia tay mà Đặng Xuân Xuyến cũng thế thôi. Tôi rung động khi đọc bài thơ nầy vì chính bài thơ là một tác phẩm tuyệt vời, thể hiện tài hoa của tác giả đã phát tiết nỗi sầu vào trong tiếng thơ, vọng buồn lên cao, lên xa và lắng xuống trong lòng ta khi đọc nó.
Tôi không muốn so sánh Hàn Mặc Tử với Đặng Xuân Xuyến vì như thế sẽ trở nên khập khiễng, nhưng thi sĩ dẫu cách nhau hàng ngàn năm có khi vẫn đồng rung cảm, khiến cho bạn đọc thơ của người nầy lại nhớ đến người kia. Ta hãy đọc một đoạn trong bài thơ “Đôi Ta” của nhà thơ họ Hàn:
Lúc ấy sóng triều rên rỉ chưa bưa
Cứ nhắm mắt, cứ yêu nhau như chết
Cứ sảng sốt, tê mê và rũ liệt
Đừng nghe chi âm hưởng địa cầu đang
Vỡ toang ra từng mảnh, cả không gian
                                           (Đôi Ta)
Rồi ta hãy đọc một đoạn trong bài thơ “Khát” của Đặng Xuân Xuyến:
Tay siết tay xua giá lạnh tan rời
Đôi ngực trần cọ xiết ngùn ngụt hơi
Dòng nham thạch cuộn từng cơn nóng hổi
Thế. Thế. Thế.
Căng người
Em hứng đợi
Môi đốt môi
Anh thiêu trụi đất trời
Trăng thượng tuần ngấp nghé đón triều dâng
                                                 ( Khát)
Thi âm, thi tứ hai người có khác nhau nhưng cái chất “Thơ Điên” tiềm ẩn trong hai linh hồn hai người không khác biệt. Hai tâm hồn có những giây phút cuồng si loang ra cả đất trời và làm đảo điên vạn vật. Cái câu “Trăng thượng tuần ngấp nghé đón triều dâng” của nhà thơ họ Đặng không những là một hình ảnh rất đẹp mà nó còn phô bày hết cái giây phút ân ái của con người biến thành giây phút thánh của vũ trụ. Giây phút tuyệt đỉnh sung sướng sắp sảy ra cho con người làm thăng hoa cả trời đất và nó cũng có thể là giây phút chết trong hoan lạc khi tác giả nói “Môi trong môi / Anh thiêu trụi đất trời”. Đọc bài thơ “Khát” ta cảm thấy hình như hơi nóng cũng căng phồng trong da thịt.
Lướt sơ qua vài bài thơ của Đặng Xuân Xuyến ta thấy tính cách thơ rất ngạo nghễ, rất ngang tàng trong cuộc sống mà cũng vô cùng nồng cháy khi yêu. Nhà thơ phẫn nộ trước bất công, trước nỗi đau của đồng loại nhưng lại nhận hết niềm đau về mình trong tình yêu cao thượng. Đọc Đặng Xuân Xuyến ta cảm nhận được hết tiếng thơ bộc lộ và tiếng thơ lặng thầm, kích thích tình cảm trong lòng ta có khi cháy bùng, có khi âm ỉ, khiến niềm vui có ít lại chỉ như cái cười gượng gạo mà nỗi buồn thì triền miên như dòng sông lặng lờ chảy mãi không thôi./.  

                                                              CHÂU THẠCH

Nguồn : Văn Nghệ Quảng Trị

Thứ Hai, 19 tháng 12, 2016

CHÙM THƠ YẾT HẬU - THÁI QUỐC MƯU







THƠ YẾT HẬU


CHẲNG NGHĨ XA
Có chức, có quyền lắm kẻ bu.
Ra đường hống hách, phách lu bù
Đến khi thất vận, không ai ngó,
Ngu!

Atlanta, Oct. 02, 2013


NGU
Những kẻ ngu si chỉ biết tiền
Quan to, chức lớn... chúng gây phiền
Non sông, Tổ Quốc đều quên hết
Điên!

Atlanta, Oct. 04, 2013


BẠN BỐN PHƯƠNG
Đăng báo rao tìm bạn bốn phương
Lâu dần được bạn, gọi nhau luôn
Hẹn hò, gặp mụ (hay lão) thân như trúc
Buồn!

Atlanta, Oct. 07, 2013


THÁN!
Lên non hứng gió gặp thầy Khâu*
Than vãn - lâu nay bị nhức đầu
Tộc Hán giở trò đi xăm lược
Rầu!

Atlanta, Oct. 07, 2013


* (Khổng Tử)



GIÀU, NGHÈO
Khốn khó mong thèm được ấm no
No nê rồi lại thấy phiền lo
Ban ngày quan chức - Đêm canh trộm
Ho!

Atlanta, Oct. 07, 2013


 “ÔNG KẸ”

Nhác thấy ta đây đã phát ghè
Ngô nghê bày đặt vẻ màu mè
Há miệng nhe răng cười phát lợm
Ke!

Atlanta, Oct. 12, 2013



GÀ ĐÁ

Cái nghĩa sao bằng được “Cái Ta”
Cái danh thiêu rụi cái tình nhà
Giống nòi máu mủ bây bôi mặt
Gà!


Atlanta, Oct. 14, 2013

THÁI QUỐC MƯU


Nguồn : từ email của tác giả Thái Quốc Mưu gửi nhamyngocsuong.
NM cảm ơn nhà thơ Thái Quốc Mưu đã chia xẻ chùm thơ yết hậu hay.

Chủ Nhật, 18 tháng 12, 2016

ĐÂU RỒI ÁO TÍM BÀ BA- THƠ TRƯƠNG THỊ THANH TÂM


Ảnh Tác giả TTTT



ĐÂU RỒI ÁO TÍM BÀ BA 


                  ***
Em đi ngày ấy chưa về 
Bao lần hoa rụng thầm thì nỗi đau 
Chiều đi chiều đến nao nao 
Nhìn bên ngõ vắng, em sao chưa về 

Người đâu còn nhớ chốn quê 
Nhớ đêm trăng sáng chân đê cuối làng 
Gàu sòng múc ánh trăng tan 
Nghe tiếng cuốc gọi ngỡ ngàng đêm thâu 

Nhớ mùa gặt lúa lao xao 
Em hò anh hát mấy câu giao tình 
Chốn quên còn nụ cười xinh 
Nét duyên thôn nữ nắng lên má hồng 

Bây giờ tâm sự não lòng 
Má quen son phấn, phố phường trói chân 
Em đi bỏ lại sau lưng 
Lũy tre gốc khế sân đình quê ta 

Sợ em khi bước xa nhà 
Quên con đò nhỏ, luống cà trỗ bông 
Quê nghèo nỗi nhớ mênh mông 
Đợi mùa phượng nở đỏ hồng thêm yêu 

Hãy về dưới ánh nắng chiều 
Xõa bờ tóc mượt anh yêu ngày nào 
Chiều chiều nắng dọi hàng cau 
Áo bà ba tím em đâu để chờ ?

          TRƯƠNG THỊ THANH TÂM
                    Mytho 

Nguồn : từ tác giả Trương Thị Thanh Tâm gửi nhamyngocsuong.
NM cảm ơn T4 đã chia xẻ bài thơ hay.

Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2016

SAIGON ƠI -THƠ MẶC PHƯƠNG TỬ



Tên thiệt của Chợ Bến Thành xưa là gì?



SAIGON ƠI !

Saigon xưa, ta về theo lối mộng
Gió hiu hiu, lòng chợt thấy hiu hiu
Ta trở lại một chiều trong nắng mỏng
Nghe chút gì còn đọng bến cô liêu.

Trong những tiếng vang ồn rêm phố vắng
Trong những niềm gầy guộc chạm vào nhau
Màu dâu bể mấy mùa hương lệ đắng
Mắt nhoà theo từng bước nhỏ chiêm bao.

Người năm xưa, nay kẻ còn kẻ mất
Bạn cũ, có người về ẩn khói sương
Đường nhân thế, mây ngàn trôi tất bật
Còn đâu đây hồn cát bụi tha phương.

Thuở kiêu hùng chìm sâu như phế tích
Chốn hoang tàn sừng sững những lầu cao
Trời sa mạc giữa lòng người say tĩnh
Ta lắng nghe lời hoa cỏ hôm nào.

Rồi chiều xưa hay chiều sau đi nữa
Cuộc tuần lưu như thế, những dòng đời
Và như thế; giữa thanh bình - tao loạn 
Dòng xoay rồi, lại tiếp một dòng trôi.

Ta ngoảnh lại thời gian chưa mấy, đã...
Bao sắc màu ngất ngưỡng tận xa xôi
Những mái chùa cong, vút hồn sỏi đá
Những niềm tin vô bổ với con người.

Rồi chiều nay ta về qua phố cũ
Nhớ chiều xưa mà chạnh nỗi chiều nay
Một túi thơ gầy, phải đâu đời du thủ
Saigon ơi, ta còn ở phương nầy.!

South Dakota, 15.12.2016
MẶC PHƯƠNG TỬ.

Nguồn : từ email của tác giả Mặc Phương Tử gửi nhamyngocsuong.
NM cảm ơn Thầy Mặc Phương Tử đã chia xẻ bài thơ hay.


Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2016

HÔN LIỄU - THƠ THỦY ĐIỀN






HÔN LIỄU

(Kỷ niệm những ngày đầu bước vào trường Nông Lâm Súc Định Tường. Thầy giáo bắt mỗi Học viên phải trồng một cây Dương Liễu.)
                                       ***

Ta hôn mi một lần nha Liễu
Đã lâu rồi chẳng gặp lại gặp nhau
Ta trồng mi từ thuở ta vào
Học lớp tám, tuổi tròn mười bốn

Nhớ hồi ấy mi lùn và ốm
Nhỏ vô cùng, ta nghĩ không qua
Thế mà nhanh, mấy độ thu già
Mi sừng sững giữa trời đó Liễu

Qua bao năm sáng nắng, mưa chiều
Bạn mi tàn, mi vẫn còn đây
Cao hơn ta gấp chục lần dài
Ôm không trọn thật là kinh ngạc

Sau cơn du, mi đà đổi khác 
Hai cảnh đời kẻ ở, người đi
Nay ta về còn gặp được mi
Thật diễm phúc, vô cùng diễm phúc

Ta đứng yên, nhìn mi một lúc
Nước mắt trào kỷ niệm xa xưa 
Ta cùng mi hai buổi sớm , trưa
Lưng tựa gốc thì thầm to nhỏ

Ôi ! Tiếc quá một thời thơ đó
Giờ mi già, ta chẳng kém chi
Xin một lần ta được hôn mi
Để nhớ lại mối tình tri kỷ.


THỦY ĐIỀN
14-12-2016

Nguồn :từ email của tác giả Thủy Điền gửi nhamyngocsuong.
NM cảm ơn nhà thơ Thủy Điền đã chia xẻ một bài thơ hay.

Thứ Tư, 14 tháng 12, 2016

LỜI TỐNG BIỆT - THƠ NGUYỄN KHÔI






         



LỜI TỐNG BIỆT

(họa thơ Văn Quang (1933) :"Lời tiễn biệt",
 đăng trên trang Web "Tản mạn văn chương"
 của Nhà văn Thế Phong )
                  ------
"Tiễn biệt hôm nay chừng vĩnh biệt ?
Tình sử đôi ta khép lại thôi !"- Sài Gòn 4-4-2000
                      *
"Tống biệt hành" xưa chẳng còn ai
Nay "lời tiễn biệt" suốt đêm dài
Tống biệt hôm nay là hủy diệt
Tình đời bạc bẽo thế cả thôi.
                      *
Mắt đã mờ đau, " (cơ) cực" đã thừa
Tình yêu đã chết, nhớ chi xưa
Bảy mươi năm trải mùi dâu bể
Còn gì đâu nữa để đón đưa ?
                      *
Đất nước chia đôi... "hợp" chửa đầy
Lòng người đôi ngả mãi hôm nay
Ngày mai xa ngái...em xa mãi
Một mình độc ẩm chén chua cay.
                      *
Tứ tán người đi mọi ngả đời
Đều là ảo vọng vậy cả thôi
Ta về bó gối trong chiều tối
Vọng em đếm lá mãi phương trời.
                     *
Thôi, chẳng hẹn chờ chi nữa em
Còn chút tình thơ tựa bên thềm
Trái tim hóa đá...lơ mơ mộng
Để hồn thơ thẩn lạc trong đêm.
        Hà Nôi 23-12-2013
          NGUYỄN KHÔI


Nguồn : từ email của tác giả Nguyễn Khôi gửi lamngoc .
NM cảm ơn nhà thơ Nguyễn Khôi thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay.


Thứ Ba, 13 tháng 12, 2016

CUỐI MÙA - TRANH THƠ NHÃ MY







CUỐI MÙA
THƠ NHÃ MY
ẢNH VÀ CHÉP THƠ LÊ ĐĂNG MÀNH


NM CẢM ƠN THI HUYNH LÊ ĐĂNG MÀNH ĐÃ TẶNG TRANH THƠ.

Thứ Hai, 12 tháng 12, 2016

HỌA THƠ THÁI QUỐC MƯU - NGUYỄN KHÔI






     HỌA CHÙM TỨ TUYỆT
của Nhà thơ Thái Quốc Mưu
      (Tặng : Nhã My)
               -----
*1- TRƯỜNG ĐỜI
"Lý tưởng" say đời đến hôn mê
Ngó nghiêng ảo vọng bủa bốn bề
Hơn/ thua, được/ mất nhồi lẽ sống
Cát bụi chân ai một nẻo về.
               *
*2- VÒNG ĐỜI
Sống/ chết bon chen rồi cũng tới
Cuối đường : tử huyệt hẹn chung nơi
Buồn vui, khổ hận trôi chìm nổi
Kiếm cái hư danh khốn một đời.
                *
*3-  BÃO
Ta đây chúa tể trị muôn loài
Giáng đòn sấm sét tóe bầu trời
Phố phường , làng mạc đang sung sướng
Một trận phong ba : rớt mồng tơi.
                 *
*4- HAI TẤM ẢNH
Cứ tưởng ai kia vẫn một người
Trẻ ranh/ già lão chính thằng tôi
iphone "tự sướng" mặt mình hiện
Hom hem trần thế sắp phải rời.
                 *
*5- BỨC TRANH
Núi vắng, sông không, trời tạnh mây
Thiên nhiên tay họa "cọ" đây này
Phố phường, làng bản chen nhau sống
Kiếp người thảm họa chất đầy tay.
                 *

*7- CÂY CẦU
Vượt trên sóng dữ vững hai đầu
Không chê người trước với người sau
Đem thân cõng bước toàn nhân loại
Vẫn cứ rung rinh chẳng thấy đau.

           HÀ NỘI 12-12-2016
               NGUYỄN KHÔI
               Nhà văn Hà Nội
  (sinh 1938, Quê : Đình Bảng, Từ Sơn, Bắc Ninh
   Nghề nghiệp :kỹ sư Nông nghiệp (từ 1963)...)

Nguồn : từ email của tác giả Nguyễn Khôi gửi lamngoc.
NM cảm ơn nhà thơ Nguyễn Khôi đã gửi tặng  những bài  họa rất hay.


XEM THƯỜNG - TRUYỆN NGẮN CỦA THỦY ĐIỀN






XEM THƯỜNG

  Gần hai tháng nay, đối diện một trường trung học mọc lên hai quán nhậu thật lớn. Một là quán Lẩu Lương, hai là quán Hải sản. Nghe tin quán sang trọng, chiêu đãi đẹp, phục vụ lịch sự, ăn ngon mọi người từ khắp nơi ùng ùng kéo đến.
      Trước đây đối diện nhà trường là một ao Sen rộng, nhà nước có kế hoặch san bằng để mở rộng thành phố, chủ yếu cho dân đầu tư như bán dụng cụ học sinh,văn phòng phẩm hay những tiệm sách v.v… mục đích phục vụ cho học sinh. Nhưng kể từ hai năm nay chẳng thấy ai đầu tư vào những ngành nghề nầy cả. Một bãi trống hoang vẫn nằm đó, cỏ lác bắt đầu tự do vươn mình trong nắng gió, chờ hoài, chờ mãi không được, nên nhà nước phải đành cho hai quán nhậu đầu tư. Trước tiên nhà nước cũng có lợi và bãi trống được thành hình,
      Hai quán nhậu nầy hoạt động từ mười một giờ sáng đến hai mươi hai giờ đêm, liên tục không ngày nào nghỉ cả. Khách hay đến vào thời điểm mười hai giờ trưa và năm giờ chiều. Ngoài việc ăn nhậu quán còn kèm thêm món Karaoke bởi thế, tiếng vang lồng lộng cả khu vực ai ai cũng đều nghe rõ. Nhiều lần nhân dân than phiền và nhất là nhà trường luôn luôn bức xúc. Nhưng rất tiếc, chủ Đầu tư đã bỏ ra quá nhiều tiền cũng như sự đồng thuận của nhà nước trước khi lập quán, thì thật khó bảo người ta dẹp một cách dễ dàng. Đề nghị giảm tốc độ thì nghe còn có lý.
     Trường học có gần một ngàn học sinh cấp hai, cấp ba. Tuổi vừa mới lớn. sáng đi ngang qua, trưa đi ngang lại, mười ngày chúng đã nhìn thấy trọn mười ngày, lúc nào cũng có một đoàn người ăn nhậu no say, ca hát vui vẻ.
     Học sinh là một khối người, mọi từng lớp trong xã hội, nghèo giàu đủ hạng v.v…Người giàu thì muốn hưởng thụ hơn, kẻ nghèo thì tò mò học sách. Chúng ngỡ ăn nhậu là một thứ gì cao quí, sang trọng. Ca hát là một trò giải trí tuyệt vời. Bao nhiêu đó đã ăn sâu vào lòng chúng một ngày một chút và dần dà trở thành tiêm nhiểm, vì chúng còn quá thơ ngây.
    Sau giờ tan học chúng tập họp nhau lũ năm, lũ bảy mua rượu, mua mồi tập tành người lớn. Một ngày tụ họp, hai ngày tụ tập rồi trở thành thói quen. Hễ gặp nhau là nhậu, chúng tự dưng quên đi ly Sinh tố, ly nước Mía cạnh góc trường. Có những lúc say quá độ, ngày mai chẳng thèm đến trường, khi cha mẹ rầy la, tra hỏi thì bảo là con bệnh. Cứ hết lớp nầy, đến lớp khác học đòi, đua chen làm băng hoại đám thanh niên vừa mới lớn.
    Nhậu thì nhậu, chẳng ai cấm cản vì cả, nhưng khi vào ba, ra bảy người ta quên mất phía đối diện mình là một mái trường gần một ngàn học sinh, trong đó có con và cháu mình đang học và thậm chí chiều nay khi tan học về chúng sẽ bắt chước mình tay nâng ly vào năm, ra tám.

THỦY ĐIỀN


Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2016

THƠ TÌNH MÙA ĐÔNG - THƠ HOÀNG YÊN LYNH




Hình ảnh có liên quan



THƠ  TÌNH MÙA  ĐÔNG

                    

Cây bàng trước ngõ nhà em vàng hanh bóng lá
Mùa đông lại về
Sương đan dày trên lối em qua
Con chim buồn ngái ngủ
B'lao không em đông thêm buốt giá 
Câu thơ ngậm ngùi kẻ ở người đi .

Anh đếm lại đã bao mùa đông đến
Chung rượu hôm nào em uống để se duyên
Kỷ niệm ngọt ngào không giữ bước chân em
Bài toán đơn sơ anh mãi tìm đáp số .

Thơ anh cứ quẩn quanh cùng nỗi nhớ 
Em đã quên rồi
Lá bàng con đường nhỏ
Đông B'lao đã vàng úa tuổi già ...
Có một người rượu uống để tìm quên .

Ở xa quá có mùa đông băng tuyết
Có chạnh lòng em 
Cái lạnh đông về B'lao sương núi
Có điều gì ... còn ở lại trong em  
Cất giữ điều gì... tình mãi không quên .

HOÀNG YÊN LYNH


Nguồn : từ email của tác giả Hoàng Yên Lynh gửi nhamyngocsuong.
NM cảm ơn nhà thơ HYL thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay.