CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN BLOG NHÃ MY. CHÚC CÁC BẠN THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Chủ Nhật, 30 tháng 7, 2017

NGƯỜI ƠI... NGƯỜI Ở - THƠ ĐẶNG XUÂN XUYẾN


BAOTHANG_XUANXUYEN DANG
19:49 (1 giờ trước)

tới tôi, Tran, Da, bài_blog, Giống, Trác



Kết quả hình ảnh cho ẢNH QUAN HỌ



NGƯỜI ƠI ...NGƯỜI Ở

- Với Nguyễn Minh Phượng -


Ngơ ngác níu tìm “người ơi người ở”
Chống chếnh men say “người ở đừng về”
Quan họ dặt dìu
Chông chênh câu hát
“Yêu nhau cởi áo trao nhau”
“Về nhà dối mẹ qua cầu gió bay”...

Run rẩy
Thẹn thùng
Ngẩn ngơ yếm thắm
Líu ríu tơ tình ai kẻ giăng tơ?

Quan họ dùng dằng
“Người ơi người ở”
Lập cập chữ yêu chưa dám tỏ bày

Ngơ ngác níu tìm
Chống chếnh men say...

*
Hà Nội, ngày 31 tháng 07 năm 2013
ĐẶNG XUÂN XUYẾN   
                           

Thứ Bảy, 29 tháng 7, 2017

HƯƠNG TÌNH SÓT LẠI - THƠ KHA TIỆM LY

Tiemly Kha
17:32 (2 giờ trước)

tới tôi






HƯƠNG TÌNH SÓT LẠI


Hương tình em còn sót lại trên môi
Ta từ ấy hốt hóa thành thi sĩ.
Dù nuộn màng được chút tình tri kỷ
Nhưng rất lớn lao cho một kiếp luân hồi!

Ngây ngất nhấp men tình em lãng mạn,
Xua hết lạnh lùng, đủ ấm áp đời ta
Tự giận mình trót ăn canh Quên Lãng*
Chẳng nhớ đón em trên bến Nại Hà!

Dòng sông đời cuồng phong làm vẩn đục
Cho thuyền ta chao đảo bến tơ duyên
Lại loạng choạng giữa chợ đời vinh nhục,
Chỉ sợ thơ tình không giữ nổi tình em!

Có loài hoa khi bình minh đã vội rụi tàn
Có loài hoa đến hoàng hôn vẫn còn hương sắc
Ta, đá cuội phơi thân cùng hoang mạc
Nên thách thức cùng bão tố nhân gian!

Em cho ta chút má hồng trong nắng
Làm chất men tình nhóm lửa hương duyên
Ta loạng choạng kể từ đêm hôm ấy
Khi gối vương vào sợi tóc em!


KHA TIỆM LY
* Cháo lú
NM cảm ơn Kha huynh thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay.


Thứ Sáu, 28 tháng 7, 2017

CHÙM THƠ KIẾM KHÁCH







GỞI TÌNH CHO EM


Đến đây ta ở chốn này
Tàn thu cổ lụy vơi đầy nước non
Lỏng tay ngựa mỏi chân bon
Tình thôi gởi một vuông tròn mai sau
Duyên này vừa mới gặp nhau
Không say cũng bởi men cay chạm lòng.



MỘT THUỞ RU TÌNH

Vàng xưa chiếc áo tơ tằm
Anh ru một thuở trăm năm vỗ về
Ngõ sau trên nẻo đường đê
Khoát trăng sao nở lời thề bay xa
Nghìn trùng cách trở cầu qua
Đầu sông gởi chén rượu tha hương này

THƠ KIẾM KHÁCH


NÓI VỚI THÔN NỮ

Nắm tay dẫn em lên đò
Thật đơn giản sao mà em cứ tưởng...
Ga lăng là chuyện bình thường
Gợi tình con mắt qua đường mỗi khi
" Chàng ơi phụ thiếp làm chi
Thiếp là cơm nguội phòng khi đói lòng"
( Vô tình bị yêu)


THƠ KIẾM KHÁCH


Thứ Tư, 26 tháng 7, 2017

THỜI THIẾU NỮ - THƠ LỆ HOA TRẦN


Tran Van Mau
Tệp đính kèm24 thg 7 (2 ngày trước)

tới tôi 
Kính chị 
Em gởi bài nhé
Cám ơn chị đã nhiệt tình
Thủy Điền













THỜI THIẾU NỮ


Thời thiếu nữ em như hoa bưởi
Lòng trắng trong của tuổi dậy thì
Chưa một lần rào đón, nghĩ suy
Chỉ mơ mộng những gì nho nhỏ

Thời thiếu nữ thời hoa phượng đỏ
Áo học trò trắng xóa, trinh nguyên
Chỉ biết yêu và muốn được liền
Mà chẳng biết mình khôn hay dại

Thời thiếu nữ thời còn con gái
Đẹp vô cùng cái tuổi đôi mươi
Mở miệng ra là chỉ biết cười
Đời tươi đẹp như vầng trăng sáng

Biết bao anh ngỏ lời làm bạn
Thật tuyệt vời ngày ấy thư sinh.



LỆ HOA TRẦN
24-07-2017




Thứ Ba, 25 tháng 7, 2017

TƯỚI NƯỚC ĐÊM TRĂNG - THƠ THỦY ĐIỀN


Tran Van Mau
Tệp đính kèm13:11 (2 giờ trước)

tới tôi 
Kính chị 
Em gởi bài nhé
Cám ơn chị đã nhiệt tình
Thủy Điền






TƯỚI NƯỚC ĐÊM TRĂNG
                                                                 
Đêm thu ngồi ngắm trăng vàng
Nhớ thương, thương nhớ cô nàng cùng thôn
Tôi yêu cô lúc còn non
Ngày ngày cắp sách lon ton đến trường
Thương mà chẳng dám nói thương
Cứ theo sau gót mõi mòn bao năm
Tình yêu mãi giữ âm thầm
Chờ ngày hoa nở bảo rằng mình yêu
Ai dè! Một sáng, một chiều
Hoa vừa hé nở, người dìu sang sông
Bỏ tôi, cô đã lấy chồng
Đứng trên đê nhỏ, lệ dòng tuôn rơi
Nhìn theo trống, lộng, sắc, người
Ngựa, hoa pháo nổ. Tơi bời xác thân 
Giận tôi, sao quá ngu đần
Yêu mà không nói, cứ lần theo sau
Thương cô chờ ánh trăng cao
Đêm nào cũng thế, ra vào sầu bi
Cầm thùng tôi tưới cây si
Cho lòng thanh thản những khi thăng trầm
Phương xa nàng hiểu tôi chăng?
Tôi thương nàng lắm. Hỡi nàng cùng thôn.

THỦY ĐIỀN
21-07-2017

Thứ Hai, 24 tháng 7, 2017

TỰ TRÀO PHÚ - KHA TIỆM LY

 


TỰ TRÀO PHÚ


Trộm nghe,

 Lấy gương soi mặt giai nhân,
Lấy TÂM soi lòng kẻ sĩ.
Đem gian nan thử bậc cao tài,
Đem lửa đỏ thử vàng đúng tuổi. 

Cười cho mỗ,
 Một đời múa bút, chữ "sĩ" lăm le,
Bao bận khoa gươm, chữ "hùng" lấp ló.
Chỉ vì bút nghiên chuệch choạc, mà văn chẳng ra văn,
Cũng tại chân cẳng quều quào, mà võ không ra võ!
Ngũ kinh lập bập, rặn ba bài phú mà đọ với Dương Hùng,
Tam lược nghêu ngao, lượm mấy cơ mưu, lại sánh ngang Tôn Vũ! 

Lại cười cho mỗ:
Dốt không chịu dốt, bày trò thi phú búa xua,
Hèn chẳng chịu hèn, giao kết đệ huynh lố nhố.
Muốn trương buồm ngâm câu Thiên Địa, rượu rót tràn ly,
Thích tuốt kiếm ca khúc Lương Sơn, ngựa phi thẳng vó.
Chí tồi mà muốn vọt thấu mây,
Guơm sét lại đòi bung khỏi vỏ!
  
Chẳng nhớ câu:
Giao long lỡ vận nào khác tép tôm,
Mèo chó đắc thời xem tuồng báo hổ!
Mỉa mai thay câu "sinh chẳng gặp thời",
Chua xót thay lời "tài không thắng số"!

Thì thôi,
Thân đã ở nhà lá nhà tranh,
Miệng ráng ăn rau đay rau ngổ!
Đã cam tâm ngậm cục bồ hòn,
Thì mơ tưởng chi hơi cam lộ?
Thênh thang năm dài tháng rộng, tội mỗ đây lấy nhục làm vinh,
Chắt chiu bữa muối bữa dưa, xót mẹ đĩ chịu thương chịu khó!
Trong cơn dâu bể, hữu bằng đầy dẫy Lý Thông,
Sau trân phong ba, đồ đệ có bao Tử Lộ?
Thắp đuốc danh, lòi mặt kẻ hai lòng,
Khè lửa lợi, đổi màu vàng bốn số!
Chưa chứng Thiên Nhãn mà thấy tâm can kẻ đứng sau tường,
Chưa chứng Tha Tâm, mà biết thức thần người nằm dưới mộ!

Thương cho,
Vợ ăn cháo hoa lỉnh bỉnh, lại chịu ngày đói ngày no,
Con mặc áo khính thùng thình, còn vá miếng xanh miếng đỏ!
Vải dỏm loang màu, giặt một nước, lông lá bèo nhèo,
Chuối chát độn cơm, ăn một miếng, lưỡi môi ngờ ngợ! (cháo heo)
Dù lành dù rách, gìn nếp riêng, chẳng mở lời than,
Dù đói dù no, noi phép cũ, không châu miệng ngó!

Nay thì,
Vinh nhục như đã hết duyên,
Văn thơ xét ra vẫn nợ.
Năm xe kinh điển, quyển mất quyển còn,
Một lố bạn văn, đứa đi đứa ở.
Miệt mài trên báo, xem "thơ tự do" mà bụng dạ hãi hùng,
Lang thang trên mạng, coi "thơ Đường luật" làm mặt mày mắc cỡ!

Chỉ vì.
Thẹn cho tài, dẫu gọt hết trúc rừng làm bút, cũng chẳng thành danh,
Tủi cho phận, dù mài vơi nước sông làm mực, cũng chưa tiệm ngộ!
Luật niêm trớt lớt, nào dám xưng văn nọ văn kia,
Đối chác lem nhem, đâu dám vô hội nầy hội nọ!
Thơ viết người không muốn đọc, mà ca ù tai hơn tiếng ve kêu,
Sách in mối chẳng thèm ăn, lại bốc điếc ráy còn hơn bom nổ!
Mùi chưa dậy mà mắc buồn nôn,
Bụng không chửa lại lên cơn ói!

Làm thơ mà:
Cho không ai nhận, thì đem về nhóm lửa nấu cơm.
Đọc chẳng người nghe, cứ để dành gói xôi gói đỗ!
Những tưởng, tay nắm tay cùng dắt lên mây,
Dè đâu, mặt đưa mặt thay phiên trét lọ!

Ôi thôi!
Thà đành há miệng chờ sung,
Chẳng chịu trói voi bỏ rọ.
Kệ miệng người nói thẳng nói xiêng,
Mặc trôn đĩ đóng ngang, đóng dọ! (dọc/hi)

KHA TIỆM LY


Chủ Nhật, 23 tháng 7, 2017

PHÍA KHÔNG EM - THƠ ĐẶNG XUÂN XUYẾN


BAOTHANG_XUANXUYEN DANG
22:12 (10 giờ trước)

tới tôi


Hình ảnh có liên quan


PHÍA KHÔNG EM

.
Em hững hờ thả từng lọn trăng suông
Anh nén thở đè muôn ngàn con sóng
Vòng tay ôm có phần em lơi lỏng
Khẽ co người khi chạm khúc triều dâng.
.
Dẫu biết mình mãi không thuộc về nhau
Dẫu biết sông chỉ một lần thuyền đậu
Vẫn chau chuốt từng cơn anh hổi hả
Mặc thu mình em vời vợi bến bờ xa
.
Bến bờ nào rồi neo đậu thuyền hoa?
Khúc sông nào sẽ níu trăng buông tỏa?
Anh nào biết để buông lơi ngóng đợi
Phía bờ anh hết heo hút tiếng cười.

*.
Hà Nội, chiều 11 tháng 07.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN


NM cảm ơn Đặng Xuân Xuyến đã chia xẻ một bài thơ hay.

Thứ Bảy, 22 tháng 7, 2017

HUYỀN SỬ - THƠ LÊ KIM THƯỢNG


Sinh Lê
Tệp đính kèm19 thg 7 (2 ngày trước)

tới tôi 
GỬI:  NHÃ MY

- CÁM ƠN ĐÃ ĐĂNG BÀI THƠ. TÔI TIẾP TỤC CỘNG TÁC VỚI BÀI THƠ TÌNH LỤC BÁT 2017
- CHÚC CÁC ANH CHỊ EM VUI KHỎE

NHA TRANG, 20/7/2017 - LÊ KIM THƯỢNG





                LÊ KIM THƯỢNG  gửi  “NHÃ MY”                                         

                                                  
THƠ TÌNH LỤC BÁT 2017  






HUYỀN   SỬ


Một thời… huyền sử tình yêu
Một thời… quấn quít sớm chiều đôi ta…
                     *
Ngắt cho em cọng cỏ gà
Bàn tay đọng giọt nắng tà bâng quơ
Bãi chiều cỏ biếc như mơ
Mắt đen lay láy ngây thơ yêu người
Môi hôn… rớt giữa nụ cười
Bờ môi nồng ấm… hồng tươi hương lài
Tóc dài phủ kín bờ vai
Nắng qua kẻ lá nghiêng hai bóng gầy
Áo dài gió cuốn bay bay
Nửa tà lụa trắng, nửa mây bềnh bồng
Như say chén rượu thơm nồng
Tay em mười ngón xuân hồng đùa vui
Ru em… em ngủ ngon muồi
Ru em… em ngủ say vùi mộng mơ
Hôn lên đôi má non tơ
Hương đồng cỏ nội… tình thơ ngọt ngào
Vườn ai dâm bụt ngạt ngào
Vàng tươi hoa mướp bay vào thiên thai
“Một mai ai chớ bỏ ai
Chỉ thêu nên gấm… sắt mài nên kim…”
Tôi – Em… hai đứa lặng im
Lắng nghe dậy tiếng nghìn chim trên đồi…
                   *
“ Ví dầu tình bậu muốn thôi…”
Để Diêu Bông úa… thì thôi… thôi thì…
Tiễn em từ tạ ra đi
Tiễn tôi chén rượu chia ly ngàn trùng
Dõi theo từng bước hài nhung
Nghe khua trong gió những cung điệu sầu
Quê người xứ lạ về đâu?
Để buồn dòng nước qua cầu trôi trôi
Yêu em… trót đã lỡ rồi
Những ngày nghiệt ngã đắng môi lừng khừng
Chim kêu vượn hú chiều rừng
Mây chìm khói lạnh rưng rưng âm thừa
Hiu hiu… gió thổi ngọn dừa
Mưa chiều tháng chín… chiều mưa chín chiều…
                       *
Một thời… huyền sử tình yêu…
Một thời… quấn quít sớm chiều đôi ta…



                          Nha Trang, tháng 7. 2017
                              LÊ KIM THƯỢNG

       

         “…” Ca dao Việt Nam




Thứ Sáu, 21 tháng 7, 2017

XỰC CHÁO LẬU - TRUYỆN NGẮN CỦA THỦY ĐIỀN

Tran Van Mau
19 thg 7 (1 ngày trước)

tới tôi 
Kính gởi chị
Thủy Điền


Kết quả hình ảnh cho ảnh cháo đâu


XỰC CHÁO LẬU


   Mặt trời gần đứng bóng. Mụ sẩm Muối mặt đỏ, hầm hầm, đi tới, đi lui tức giận. Cái lão Bành nầy chỉ có đi xực bát cháo lậu, dẫm ly Cà- Phê thôi, mà từ lầu sáng lến giờ vẫn chưa thấy về. Vậy là một  thúng giò cháo quẩy và mấy thùng cải chua của ngộ chắc phải tự xực hết quá, trưa trờ, trưa trật như thế nầy ai mà mua nữa.

      Vào những năm 77- 80 của thế kỷ trước, khi đất nước đã thâu về một mối, chiến tranh đi qua. Nói chung là hoà bình được lập lại. Lẽ ra hồi ấy tất cả cái gì cũng được tự do thì dễ thở hơn. Nhưng ngược lại, tất cả đều bị cấm. Mà hỡi càng nghiêm cấm, thì người ta lại càng làm chui nhiều hơn. Đó là sự cân bằng của cuộc sống. Nếu không làm chui, làm lén thì lấy gì mà nhai, chẳng lẽ ngồi chịu chết sao?

      Bởi khi có những lệnh ấy được ban ra, các người dưới cấp thi hành một cách rất tích cực, luôn luôn nghe ngóng, tìm tòi những ai đã làm sai những luật lệ nầy. Hầu bắt bớ, tịch thâu và lập thành tích.

      Lão Bành là một người Hoa kiều được sinh ra và lớn lên ở Việt Nam, nhưng giọng nói vẫn còn người Hoa chánh cống luôn nói lợ lợ chữ nào dường như cũng có chữ (L) Đi đầu nhất là chữ Đ lão hay đọc thành chữ L và lão là một nạn nhân trong vụ việc như sau:

     Gia đình lão có cái nghề làm Giò cháo quẩy và muối Cải chua gia truyền. Ngày nào cũng thế, đúng tám giờ sáng là lão mang những thứ nầy ra chợ bỏ mối cho các tiệm nhỏ. Thấy công việc rất đơn sơ, nhưng lão kiếm được khá lời và nuôi sáu đứa con khỏe re. Trong khi một người Công chức hay một anh Nông dân làm lụng cả ngày mà nuôi hai đứa con rất là vất vả.

      Sáng nào cũng thế, khi phụ vợ chiên Giò cháo quẩy xong, chờ nguội, rỏ dầu để đi bán là lão ra đầu chợ ăn bát cháo đậu đen dưa mấm và uống ly Cà-phê rồi mới về mang hàng đi bỏ mối.

      Trên đường về, lão gặp ông Trưởng thôn và vài ba Du kích đang đi tuần tra đêm .
Bác Trưởng thôn hỏi ?
-         Ông Bành, ông đi đâu về sớm thế ?
-         Ngộ đi xực Cháo lậu
-         Cháo lậu bán ở đâu vậy?
-         Thì gần gần đây nè.
Bác Trưởng thôn nghĩ lão đi ăn cháo lợn về và gần đây hình như có người đang làm lợn lậu, định đến bắt và tịch thâu.
-         Xin ông vui lòng đưa chúng tôi đến đó được không?
-         Ngộ mậu thì giờ ló, ngộ phải về phụ a phò ở nhà ló. Nị có muốn xực thì cứ lến ló mà xực, nị lâu phải con lít lâu mà bắt ngộ lẫn lường.
-         Tôi bảo anh phải đưa chúng tôi đến đó ngay.
   Lão nổi nóng. Cự lại !
-Nị muốn xực thì nị li tìm mà xực. Tại sao nị bắt ngộ phải chỉ nị chứ. Nị cha ngộ à. Rồi bỏ đi một nước.
Ông Trưởng thôn càng nghi lão thêm
-Anh Bành, anh đứng lại, anh không khai và không hợp tác với chúng tôi, anh ngoan cố. Vậy mời anh về Trụ sở ấp làm việc.
-Li thì li Ngộ lâu có sợ, ngộ lâu có tội gì, muốn li xực cháo lậu, thì tự li mà xực. Tại sao bắt ngộ phải lẫn lến ló chứ, ở ló ai mà không biết. Rồi tự dưng bắt ngộ về bót, vô lý thật.

      Hai tay Du kích kè lão về trụ sở, bắt lão viết lời khai, lão đâu có biết viết tiếng việt đâu mà viết, chỉ biết nói  sơ sơ. Bởi, xưa nay lão chỉ được học ở trường tàu mà thôi.

      Chờ mãi đến trưa, ông Trưởng thôn chẳng thấy lão viết chữ nào nên hỏi?
-Anh Bành, anh định ngoan cố, che đậy người làm lợn gian đến chừng nào?
-Nị nói cái gì ?
-Ông Trưởng thôn đập bàn, tôi muốn anh khai, ai là người bán cháo lậu ngày hôm nay. Anh hiểu ý tôi chứ ?

      Lão ngồi im ru và nói thầm: Trời lất ơi, thét rồi xực cái gì cũng phải khai cái người bán, may mà lão A Tỷ ở gần lây, phải lão A Tỷ ở Chợ lớn chắc chết cha ngộ rồi.

      Sẩm Muối ở nhà trông đứng, trông ngồi chẳng biết lão đi đâu nên cùng các con đi kiếm. Thì té ra lão bị bắt và giam tại Trụ sở ấp.

      Vào đến, sẩm hỏi lão: Nị làm cái gì mà người ta bắt nị vậy?
Ngộ có làm cái gì lâu, trên đường về họ hỏi ngộ li lâu về sớm vậy. Ngộ cỏn, ngộ li xực cháo lậu về, thì bị bắt vậy thôi.

Sẩm quây qua hỏi?
-Ông Trưởng thôn ? Chồng ngộ li xực cháo lậu cũng không được sao, vậy mỗi sáng chồng ngộ lược xực cái gì ?
-Cái gì cũng được, nhưng không được ăn cháo lợn, ăn cháo lợn là tiếp tay cho ngững người mỗ lợn lén bà biết không?

      Thưa ông, chồng ngộ không có xực cháo lợn mà chồng ngộ xực cháo đậu đen, tại chồng ngộ nói tiếng việt không có rành , giống y ngộ vậy ló.
Thì ra, tôi hiểu.

      Vậy chúng tôi xin lỗi ông bà và ông Bành có thể ra về được rồi. Lần sao tôi hỏi xin ông từ từ giải thích cho tôi nghe để tránh phiền hà như hôm nay.

Dậu.


THUỶ ĐIỀN
19-07-2017

NM cảm ơ TĐ đã chia xẻ một truyện  ngắn thú vị.

Thứ Năm, 20 tháng 7, 2017

ÁO TRẮNG -THƠ NHÃ MY, NHẠC TRẦN NHÀN









ÁO TRẮNG
LỜI :THƠ NHÃ MY
NHẠC & HÒA ÂM: TRẦN NHÀN

CA SĨ: CHÂU THÙY TRANG
VIDEO CLIP: TRẦN NHÀN

NM cảm ơn Trần Nhàn và Châu Thùy Trang đã chuyển tải cảm xúc vào một ca khúc hay.

ÁO TRẮNG
Ngày xưa anh vu vơ
Đón em giờ tan học
Mặc cho ai làm ngơ
Anh trở về vẫn nhớ
Anh thương tà áo trắng
Trinh nguyên tuổi học trò
Tuổi chưa biết âu lo
Ngây thơ nhiều mộng ước
Anh cùng ai sánh bước
Sao chẳng nói một lời
Em lẳng lặng đi về
Trắng một trời hoa mộng
Anh phương trời lận đận
Làm sao nói tiếng yêu
Áo ai trắng trời chiều
Vương vương đời mơ ước
Em hồn nhiên cất bước
Đâu biết người trông theo
Ngày cứ ngày đi qua
Em khoe tà áo mỏng
Trắng cả trời ban trưa
Gió lùa trêu khóm lá
Anh nghe hồn đong đưa
Rồi nay tà áo trắng
Không biết về nơi đâu
Để anh ngồi thương nhớ
Nghe mưa buốt giọt sầu

NHÃ MY
(1972)

HÙNG CA QUANG TRUNG - THƠ KHA TIỆM LY

 




HÙNG CA QUANG TRUNG

 “Đánh cho chúng chích luân bất phản, 
Đánh cho chúng phiến giáp bất hoàn”
Vó ngựa thù … 
Vang rền biên ải 
Nhói tim người áo vải, cờ đào 
Tuốt gươm thiêng, lấp lánh mấy tầng sao, 
Quyết giữ lấy quê hương từng ngọn cỏ. 
Máu hùng anh cháy ngời như ngọn lửa, 
Máu ba quân sùn sụt chí kiêu hùng. 
Ứng lời người, 
Dài một dãy non sông… 
Trường sơn vội vươn mình cao thêm thước 
Hoành sơn vội xoay mình vươn tới trước, (1) 
Cho dòng quân như thác lũ dâng tràn 
Một lời thề rúng động cả giang san…. 
“Đánh cho chúng chích luân bất phản, 
Đánh cho chúng phiến giáp bất hoàn” (2) 
Từng dòng người như thác đổ miên man 
Tiếng ngựa hí vang vang trời một cõi. 
Sau bạch tượng, vó câu ào đá sỏi, 
Sau tướng quân, gươm thép tuốt sáng ngời! 
Bạch Đằng giang háo hức máu xưa sôi. 
Ngàn sông rạch như lưới trời bủa sẵn. 
Sóng trường giang ào ào cơn quốc hận 
Hoàng Liên sơn ngân ngất dáng ngang tàng… 
Trống Ngọc Hồi chấn động đến Nam Quan, 
Đồn Khương Thượng quân thù thây chất đống (3) 
Tiếng quân reo, cướp hồn Sầm Nghi Đống (4) 
Tiếng quân reo, cuồn cuộn sóng sông Hồng…
 
Vó ngựa tung hoành giữa núi đao, 
Cứu dân thoát khỏi biển ba đào. 
Sông Hồng xác giặc lênh bênh nổi, 
Gò Đống thây thù chất ngất cao. 
Bảo kiếm sáng ngời rung ánh nguyệt, 
Chiến công chói rạng dậy tầng sao. 
Giang sơn một cõi nghìn thu vững, 
Tanh máu xâm lăng nhuộm chiến bào!

Hồ Thơm Nguyễn Huệ, 
Mãi mãi về sau: 
Chiến tích một thời rung bốn biển, 
Uy linh ngàn thuở động năm châu! 
Hồ Thơm Nguyễn Huệ 
Áo vải Tây Sơn: 
Đường cũ dẫu mờ muôn dấu ngựa, 
Sử sanh còn rạng tấm lòng son.

KHA TIỆM LY

Chú thích : 
(1): Hoành sơn là dãy núi nằm ngang cũng muốn vươn mình theo hướng Bắc Nam 
(2): Lời vua Quang Trung nói với tướng sĩ trước khi xuất trận 
(3)+(4): Sầm Nghi Đống chết tại đồn Khương Thượng, và quân sĩ tại đồn này chết hàng vạn, gom lại thành 12 đống


Thứ Tư, 19 tháng 7, 2017

TRANH THƠ NHÃ MY


THƠ TẶNG LÃM NGUYỆT HIÊN
THƠ NHÃ MY
ẢNH & CHÉP TRANH LÊ ĐĂNG MÀNH

 




LỜI HẸN THÁNG TƯ- THƠ ĐẶNG XUÂN XUYẾN


BAOTHANG_XUANXUYEN DANG
17 thg 7 (1 ngày trước)

tới Tran, tôi, Giống, bài_blog, Da, Thuong


Kết quả hình ảnh cho ẢNH HỌC TRÒ HOA PHƯỢNG

 

LỜI HẸN THÁNG TƯ
- Tặng 1 “người dưng” trùng tên với Phượng -
.
Tháng Tư qua lâu rồi 
Người dưng chưa trở lại
Phượng rực trời 
Cháy rụi nắng chiều qua.
.
Người dưng à
Sao mãi cứ dửng dưng
Để mùa Hạ thêm lưng chừng nỗi nhớ
Để lời yêu thêm ngập ngừng trước gió
Để hoa học trò lơ lửng đỏ giấc mơ.
.
Tháng Tư qua thật rồi
Người dưng hỡi có hay
Đã mấy tuần trăng trôi qua ngày mười bảy
Đã mấy tuần trăng người dưng không tới hẹn
Đã bấy ngày rồi nỗi nhớ sắp thành quên.

*.
Hà Nội, 04 tháng 06.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

NM cảm ơn Đặng Xuân Xuyến thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay.

Thứ Hai, 17 tháng 7, 2017

NGÀY TỰU TRƯỜNG - THƠ LỆ HOA TRẦN


Tran Van Mau
Tệp đính kèm14 thg 7 (2 ngày trước)

tới tôi 
Gởi chị
Cảm ơn chị đã đăng bài 






NGÀY TỰU TRƯỜNG

Mùa hạ tàn, con Ve sầu đi ngủ
Quả Điệp già đã chín, lững .....trên cây
Áo học trò ba tháng xếp thẳng ngay
Nay được mặc khoe duyên cùng các bạn

Ngày tựu trường xôn xao đường áo trắng
Gái lẫn trai tay cặp, bước dập dìu
Kể nhau nghe vui, vui biết bao nhiêu
Những ngày tháng nơi quê nhà cùng mẹ

Nào thổi cơm, hái rau, rồi giữ bé
Nào về quê thăm nội lúc tuổi già
Nào cùng anh, cùng chị chuyến hành xa
Nào nhớ nhớ bạn bè cùng một lũ

Ngày tựu trường ôi ! Ôi, sao vui thú
Gặp lại thầy, những gương mặt thân quen.


LỆ HOA TRẦN
15-07-2017

NM cảm ơn Lệ Hoa Trần đã chia xẻ một bài thơ hay.


Chủ Nhật, 16 tháng 7, 2017

THƠ TÌNH LỤC BÁT 2017 - THƠ LÊ KIM THƯỢNG

THƠ TÌNH LỤC BÁT 2017 - LÊ KIM THƯỢNG GỬI NHÃ MY - 14-7-2017 
Hộp thư đến


Sinh Lê <lekimthuongtho@gmail.com>
Tệp đính kèm13 thg 7 (3 ngày trước)

tới tôi 
GỬI CÔ NHÃ MY

- TÔI ĐÃ CỘNG TÁC VỚI TRANG THƠ "THI VĂN VIỆT". 
THẤY HAI TRANG CÓ LIÊN KẾT VỚI NHAU. 
NÊN TÔI MUỐN CÙNG CỘNG TÁC VỚI TRANG THƠ "NHÃ MY"
- CHÚC VUI KHỎE


NHA TRANG, 14/7/2017 - LÊ KIM THƯỢNG


Hình ảnh có liên quan 


            Lê Kim Thượng gửi  “ Nhã My ”   

                                       
           
THƠ TÌNH LỤC BÁT 2017   



ƯƠM   TÌNH


Ta về… trải nắng ươm tình
Gieo mầm hạt nhớ… mơ hình bóng xưa…
                         ***
Sông quê rợp mát bóng dừa
Em đi xa vắng, bến xưa nhuộm sầu
Chiều xưa nắng tắt trên cầu
Bằng lăng nhuộm tím tình đầu vấn vương
Chiều xưa hoa sữa nhả hương
Áo em thơm ngát, người thương diễm kiều
Em đi bỏ lại quê chiều
Bờ tre, ruộng lúa, cánh diều, cò bay
Gió đồng man mác hương say
Ao xưa sen nở nhớ ngày vui chơi…
                         ***
Khuya về nhẹ tiếng lá rơi
Bờ sông sóng vổ thay lời nói yêu
Gió đưa cành trúc xiêu xiêu
Che vành trăng tỏ cho nhiều lả lơi
Thềm xưa gió lạnh hoa rơi
Đồng xa tiếng cuốc buông lơi hững hờ
Em đi thề hẹn mong chờ…
“Chiêm bao thấy bậu… dậy sờ chiếu không…”
                      ***            
Mai kia em có lấy chồng
Nhớ dành ta… chút rượu hồng giao bôi
Nhớ dành ta… một chỗ ngồi
Theo con thuyền cưới bồi hồi sang sông
“Đưa nhau đổ chén rượu hồng
Mai sau em có theo chồng đất xa
Qua đò gõ nhịp chèo ca
Nước xuôi làm rượu quan hà chuốc say...”


                          Nha Trang, tháng 7. 2017
                              LÊ KIM THƯỢNG

       

         “…” Ca dao Việt Nam

Ngọc Sương <nhamyngocsuong@gmail.com>
13 thg 7 (3 ngày trước)

tới Sinh 
Vâng cảm ơn anh ạ (thật ra NM ko có gửi bài cho Thi Văn Việt vì NM rất bận ko có theo dõi các trang văn nghệ mạng chắc là có bạn bè của NM đăng thơ NM bên đó và mở liên kết .NM chân thành  cảm ơn trang Thi Văn Việt ) NM rất hoan nghênh các thi hữu góp bài cho trang blog của NM càng thêm phong phú.
Mong nhận thêm thơ của anh ạ.
Chúc anh vui khỏe sáng tác hay.
Thân quý
NM

Thứ Bảy, 15 tháng 7, 2017

TRĂNG SAO CÒN HẸN NGÀY VỀ -THƠ MẶC PHƯƠNG TỬ

tong minh
Tệp đính kèm20:53 (4 phút trước)

tới Lê, tôi, Dao, aocuoitruonghue, lycongtruong, Van


Kết quả hình ảnh cho ảnh trăng sao


TRĂNG SAO

CÒN HẸN NGÀY VỀ

Ta từ độ ấy ra đi
Trăng sao
còn hẹn ngày về cố hương
Ngược xuôi dù mấy dặm trường
Cho tình hoa cỏ hồng phương mây hồng.

Lối xưa
hồn đá rêu phong
Bến xưa
đã tạnh xanh dòng thời gian
Thuở nào cát bụi lầm than
Thuở nào mây nước nỗi mang mang chiều !

Áo vai sờn bóng cô liêu
Đời thăm thẳm mắt
gió hiu hắt lòng
Trăng về ngự đỉnh cô phong
Mây theo lối mộng, sương bồng biển xa.

Thế thì thôi,
cuộc ta bà
Đôi vai nhật nguyệt, gót tà thời gian
Ừ thì thôi,
gió lên ngàn
Gởi hương rừng thẳm cho vàng nụ xuân.

Một mai dừng bước phong vân
Một mai nữa,
khoả dòng nhân ảnh đời
Nhưng ta còn cuộc rong chơi
Qua mùa cổ độ vọng lời tình ca.

Đây vị thảo,
đây kỳ hoa
Tiếng chim thức giọng bên toà khói sương
Mới hay
trong mỗi cung đường
Xanh tình mây nước, quê hương nhiệm mầu.

South Dakota, tháng 7.2017.
MẶC PHƯƠNG TỬ

NM cảm ơn Thầy Mặc Phương Tử thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay.


Thứ Sáu, 14 tháng 7, 2017

NỬA ĐỜI - THƠ MẶC PHƯƠNG TỬ

tong minh
Tệp đính kèm20:53 (42 phút trước)

tới Lê, tôi, Dao, aocuoitruonghue, lycongtruong, Van




NỬA ĐỜI...

Nửa đời xưa
Đã qua đi
Nửa đời còn lại
Chút gì không hư.

Nửa đời,
Đâu đó... mặc dù !
Vóc tay cười mộng
Cuộc phù du Ta.

Nửa đời
Nửa đời đi qua
Bước đi là đến
Từ xa để gần.

Nửa đời
Còn vết phong trần
Bờ nhân ảnh
Khoả trong ngần biển xanh.

Nửa đời
con gió qua mành
Vội vàng chi ! Nửa...
Tử-Sinh... chỉ là...!

Mây trời
Trắng ngọn lau xa
Thênh thang nhịp bước
Tình hoa cỏ về.
CHÙA KỲ VIÊN, South Dakota, 7.2017.

MẶC PHƯƠNG TỬ

NM cảm ơn Thầy Mặc Phương Tử thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay.


Thứ Năm, 13 tháng 7, 2017

CHÙM THƠ THÁI QUỐC MƯU

Than goi den em gai 175 bai tho duong
Hộp thư đến


Danviet1995@aol.com
Tệp đính kèm29 thg 6 (12 ngày trước)

tới tôi
Nha My khoe va luon dep nha em gái





BẢY MƯƠI - KIỂM ĐIỂM ĐỜI TA

Thế là ta đã bảy muơi rồi
Kiểm điểm thằng mình lại thử coi
Món nợ non sông luôn vấn vít
Nghĩa tình dân tộc mãi vun bồi
Bão đời quật nát thân lưu lạc
Sóng gió xoay dần cuộc nổi trôi
Sức khỏe vẫn còn cơn háo hức
Cũng may , nhờ được chút ơn trời
Atlanta , Jan, 26,2010

TỰ TÌNH #1

Họ bảo rằng ta tuổi đã già
Mà còn đắm nguyệt với mê hoa
Làm như bảy chục không còn máu
Cứ tưởng thân già đã hết gas
Trời đất xưa nay luôn rộn rã
Bốn mùa mưa nắng vẫn dung hòa
Cớ sao trách lão mà không biết:
Cổ thụ ngàn năm hóa ngọc ngà
Atlanta Oct 6, 2008

AN ỦI
Bảy chục năm qua được cái già
Thôi thì ta cứ giữ cho ta
Lỏng lơi lũ trẻ tranh giành mất
Lơ đểnh các bà nhặt chẳng tha
Tướng tá phương phi cơn lốc cát
Tinh thần minh mẫn cuộc tàn hoa
Giả như sống đến ngàn năm nữa
Người chẳng ra người - Ma chẳng ma!
Atlanta, Oct ,7,2008

TỰ TIN
Già thế ? Ừa ! Ta cũng đã già
Già thì già chớ ! Có sao ta ?
Vầng trăng thu bóng khi mờ tỏ
Bảy chục tuổi đời cũng dữ a
Quanh quẩn bốn mùa vui ả nguyệt
Tung tăng đầu bút diễu ngàn hoa
Liếc nhìn cành tím,xanh hàng xóm
Một chút riêng tư cũng gọi là...
Atlanta ,Oct ,21,2008

NGÔNG
Họ bảo rằng ta kẻ dại , ngông
Ngông thì thừa mứa , dại thì không!
Miếng mồi danh lợi đê mê chúng
Hai tiếng thủy chung ngán ngẫm lòng
Cất bút nghênh thơ, thơ hụt hẩng
Ôm đầu chọn tứ ,tứ lông bông
Trăm bầu rượu cạn cùng thi hữu
Say khướt nghe hồn réo núi sông


Atlanta Dec 01,2001

THÁI QUỐC MƯU

NM cảm ơn tác giả Thái Quốc Mưu đã gửi tệp tin gồm 175 bài thơ đường để chia xẻ với blog của NM.
Trân trọng cảm ơn anh và chúc anh vui khỏe.



Thứ Tư, 12 tháng 7, 2017

UỐNG RƯỢU NHỚ NGƯỜI - THƠ KHA TIỆM LY

Tiemly Kha
17:20 (52 phút trước)

tới tôi




Ảnh lưu niệm :Cao Hoàng Trầm,NS Thanh Chương , Nhã My , Kha Tiệm Ly, La Thụy(Cầu Tân Lý Lagi)




UỐNG RƯỢU NHỚ NGƯỜI


Nhặt chút tình thừa em rớt lại,
Dù phải bẽ bàng một chút duyên
Lại nhặt chút nắng mai ngày ấy.
Để lén tô hòng đôi má em.
Em về nơi ấy xa xôi quá,
Mang cả hồn ta theo chuyến đi.
Mang theo cả nỗi buồn hoa lá,
Sao còn chừa lại mảnh tình si?
Muốn quên hết hương yêu ngày cũ,
Dù biết men tình luôn đắng cay.
Bình nghiêng, sầu cũng nghiêng theo rượu,
Tương tư một lần, ta mấy lần say?
Em đã đi rồi, xa cách mãi.
Tình vẫn đầy, sao rượu đắng đầu môi?
Cho tôi chút ngây ngô khờ dại,
Để nghĩ rằng em vẫn yêu tôi!

KHA TIỆM LY

NM cảm ơn Kha huynh thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay. 


Thứ Ba, 11 tháng 7, 2017

CÁM ƠN CUỘC ĐỜI - THƠ TRÚC THANH TÂM

Kính gởi: Nhà thơ Nhã My ( Cám Ơn Cuộc Đời - thơ Trúc Thanh Tâm ) 
Hộp thư đến


TrucThanhTam Truc
07:58 (13 giờ trước)

tới tôi 
thơ Trúc Thanh Tâm



  



CÁM ƠN CUỘC ĐỜI

Đất mẹ ơi, khi con về với đất
Nên bao điều cần nói hôm nay
Xin tạ lỗi với những người đang sống
Cám ơn đời cho ta hạnh phúc, đắng cay!

Ngày ly biệt, em hãy nên bình tĩnh
Khóc nhiều rồi, đã mấy mươi năm
Cả đời ta, thăm chưa giáp nước
Nghĩ thêm buồn chuyện của thế nhân!

Đem theo anh, em đừng quên giấy, viết
Những tập thơ tình bè bạn in chung
Anh sẽ tặng để làm quà qua cửa
Thế giới bao la, chỉ một ngã tương phùng!

Chỉ biết được những giây phút cuối
Người yêu thầm và người lại yêu thơ
Anh trả lại trần gian bao vinh, nhục
Riêng tình em anh mang hết xuống mồ!

Bạn bè xa bao người hay muộn
Hãy nâng ly cạn hết rượu buồn
Anh nhớ mãi nụ cười của những người thân thích
Cõi sinh tồn nhiều lắm hoa thơm!

Tiếng chuông ngân qua tầng mây gió
Là lúc anh rời khỏi chốn mê đời
Quê hương ơi, bài thơ tình muôn thuở
Sống thật làm người khó lắm, em ơi !


TRÚC THANH TÂM
( Châu Đốc )

NM cảm ơn nhà thơ Trúc Thanh Tâm thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay.

Thứ Hai, 10 tháng 7, 2017

HƯƠNG DƯƠNG CẦM - THƠ NGUYỄN THANH LÂM - LỜI BÌNH ĐẶNG XUÂN XUYẾN

BAOTHANG_XUANXUYEN DANG
17:20 (55 phút trước)

tới Tran, Thuong, tôi, Da, Trác, Phu







Đọc bài thơ           
HƯƠNG DƯƠNG CẦM
của Nguyễn Thanh Lâm
*
HƯƠNG DƯƠNG CẦM

Mưa vừa đủ cho hàng cây nhỏ giọt
Như giọt cafe trắng trong
Gió vừa đủ cho mưa rơi nghiêng
Hòa tiếng dương cầm ru trong đêm

Hà Nội đêm
Tiếng dương cầm lan xa hương
Thơm thơm mùi nhớ
Vương vương dặm tình
Nghìn mắt lá, nghìn ánh đèn đọng mưa chơm chớp
Tiếng dương cầm loang loáng ướt
Ngập ngừng rơi

Bên kia sông Hồng mưa có rơi
Tiếng dương cầm có cùng hạt mưa thấm vào lòng đất
Phia bên này năm cưa ô thao thức
Hay đang mơ giấc nhạc dương cầm

Hà Nội đêm tỏa hương dương cầm
Hương vừa đủ cho đời tự cho là đủ
Hương lan xa đến đâu tự mình thấu tỏ
Trong thế giới bao la riêng một hương mình.
*.
NGUYỄN THANH LÂM

LỜI BÌNH:

Mở đầu bài thơ là giọng thơ thiền, ngộ đạo thường thấy của nhà thơ: Lặng lẽ quan sát, lặng lẽ chiêm nghiệm để lặng lẽ rút ra những kinh nghiệm sống trong cõi tạm của đời người:
Mưa vừa đủ cho hàng cây nhỏ giọt
Như giọt cafe trắng trong
Gió vừa đủ cho mưa rơi nghiêng
Hòa tiếng dương cầm ru trong đêm
Ở đây, ở khổ thơ này, tất cả sự vật, hiện tượng như cây cối, mưa, gió... đều vừa vặn, vừa đủ để tạo nên một không gian đẹp, một khung cảnh thơ mộng, ấn tượng, rất Hà Nội, mà cũng đậm chất triết lý Á Đông. Tuy là thế, người đọc vẫn sẽ thắc mắc sự phi lý khi đọc đến câu: “Như giọt cafe trắng trong” bởi thường thì người ta nói giọt cafe đen, giọt cafe nâu... chứ chưa nghe ai nói“giọt cafe trắng trong” như nhà thơ Nguyễn Thanh Lâm đã viết. Phi lý như thế nhưng lại rất có lý, bởi giọt cafe mà ông lặng lẽ quan sát là giọt cafe của trời, của thiên nhiên, chứ không phải giọt cafe đen hay nâu của trần tục. Chính giọt mưa đang tí tách nhỏ giọt trên cây kia khiến ông liên tưởng tới giọt cafe, và với sự liên tưởng “ảo của thơ” ấy đã khiến giọt mưa trong thơ Nguyễn Thanh Lâm thơ hơn, đẹp hơn trong mắt người cảm thụ. Phải quan sát thật kỹ, thật tỉnh thì ông mới đưa được ra “nhận xét” độc đáo, chính xác, tinh tế như thế, và mới có được những câu: “Mưa vừa đủ cho hàng cây nhỏ giọt”/ “Gió vừa đủ cho mưa rơi nghiêng”, đấy không chỉ là những câu thơ mà còn là những chiêm nghiệm, những triết lý của cuộc sống, những ngộ thức về đạo của đời người. Vâng! Tôi rất tán đồng với những điều ông viết nhưng thưa nhà thơ, biết cân đong đo đếm thế nào cho vừa vặn, cho đủ đây? Thật khó, nào có dễ, thưa nhà thơ Nguyễn Thanh Lâm!
Khổ 2, là khổ thơ tôi thích nhất bởi tình yêu của tác giả dành cho Hà Nội được nhà thơ nâng niu, chắt lọc trong từng câu chữ, hình ảnh:
Hà Nội đêm
Tiếng dương cầm lan xa hương
Thơm thơm mùi nhớ
Vương vương dặm tình
Nghìn mắt lá, nghìn ánh đèn đọng mưa chơm chớp
Tiếng dương cầm loang loáng ướt
Ngập ngừng rơi
Cái hay ở đây là sự cảm của nhà thơ về mưa đêm Hà Nội. Nhà thơ không chỉ nghe mà còn “ngửi” được, “nhìn” được hương mưa đêm dìu dịu của Hà Nội qua bảng lảng, dìu dặt của tiếng dương cầm. Nhà thơ dùng: “Tiếng dương cầm lan xa hương”, rất sáng tạo để dụ người đọc nhẹ nhàng bước vào cõi nhớ thương rất riêng của ông, với những “Thơm thơm mùi nhớ/ Vương vương dặm tình”, chỉ có thể tìm thấy trong thơ Nguyễn Thanh Lâm.
Hà Nội đã thẩm thấu vào con người ông, thành máu thịt của ông đến độ khi tiếng dương cầm dìu dặt ngân lên đã khiến ông rạo rực về Hà Nội, khiến những nét vẽ của ông về Hà Nội trong mưa đêm cựa quậy, trở nên huyền ảo, lung linh, đẹp đến liêu trai:
Nghìn mắt lá, nghìn ánh đèn đọng mưa chơm chớp
Tiếng dương cầm loang loáng ướt
Ngập ngừng rơi
Tiếng dương cầm trong thơ của Nguyễn Thanh Lâm không còn là tiếng âm thanh của nhạc cụ, mà thành hương của lòng, thành hồn của nhà thơ đã ôm lấy, quyện lấy Hà Nội, để vẽ nên một Hà Nội gợi cảm, mềm mại. Câu thơ: “Nghìn mắt lá, nghìn ánh đèn đọng mưa chơm chớp” đã hay, đã đẹp nhưng có thể sẽ có ai đó nghĩ được, viết được giống thế nhưng để cảm được “Tiếng dương cầm loang loáng ướt/ Ngập ngừng rơi” sống động đến mê hoặc như Nguyễn Thanh Lâm thì thật khó, thật hiếm. Riêng khổ thơ thứ 2 này đã là một bài thơ hay, hoàn chỉnh về Hương Dương Cầm trong mưa đêm Hà nội. Bài thơ hay và đứng được trong tâm trí người đọc chính ở khổ thơ này!
Hai khổ cuối của bài thơ là nỗi lòng trăn trở, thắc thỏm của nhà thơ với tình yêu của ông dành cho Hà Nội, cho “người Hà Nội” của ông:
Bên kia sông Hồng mưa có rơi
Tiếng dương cầm có cùng hạt mưa thấm vào lòng đất
Phia bên này năm cửa ô thao thức
Hay đang mơ giấc nhạc dương cầm

Hà Nội đêm tỏa hương dương cầm
Hương vừa đủ cho đời tự cho là đủ
Hương lan xa đến đâu tự mình thấu tỏ
Trong thế giới bao la riêng một hương mình.
Nhịp thơ chậm lại, giọng thơ trầm, lắng, dung dị và mộc mạc của ngôn ngữ đời thường, như thủ thỉ tâm sự, nói chuyện để trải lòng. Nếu ở khổ thứ 2 là những hình ảnh liêu trai, đẹp đến ma mị, được diễn đạt bằng cách nhìn nhận của tư duy phóng khoáng, hiện đại thì ở 2 khổ thơ này, cách nhìn nhận và diễn đạt hình ảnh, lại bằng suy nghĩ, triết lý rất phương Đông. Chất thiền đặc trưng của thơ ông ở khổ thơ 3 và 4 lại khiến người đọc tò mò, thích thú vì thấy cảm được thơ ông, hiểu được thơ ông nhưng lại khó diễn đạt cho ra ý thành lời, đọc thơ mà như có cảm giác đang chơi trò thách đố diễn đạt câu chữ với nhà thơ. Phải chăng vì điều đó mà thơ Nguyễn Thanh Lâm kén bạn đọc!
Kết thúc bài thơ là quan điểm của nhà thơ về cuộc sống: “Hương vừa đủ cho đời tự cho là đủ/ Hương lan xa đến đâu tự mình thấu tỏ”, đượm triết lý phương Đông, triết lý của Lão Tử.
Tôi mãi phân vân về câu kết của bài thơ vì 20 năm chơi với ông, tôi hiểu ông là người tự trọng, khiêm nhường, sống trọng tình trọng nghĩa nhưng câu “Trong thế giới bao la riêng một hương mình” thì rất dễ bị hiểu lầm là cao ngạo, coi mình là riêng một vũ trụ nên tôi đã lướt qua, cố tình không đả động đến. Thế nhưng, trước khi đưa bài lên trang, tôi lại phân vân, rồi tự trách: Nguyễn Thanh Lâm đâu có cao ngạo? Ông ung dung điềm đạm nhìn đời đấy chứ! Hương Dương Cầm đã là hương “riêng của Hà Nội” chứ đâu còn là của riêng của Nguyễn Thanh Lâm mà bảo ông là người kiêu căng! Lần nữa, tôi lại tán đồng với quan điểm thấm đẫm triết lý phương Đông của ông về cuộc sống: “Hương vừa đủ cho đời tự cho là đủ/ Hương lan xa đến đâu tự mình thấu tỏ”.
Tôi không có ý định bình thơ vì không có khiếu bình thơ nhưng vì đọc Hương Dương Cầm thấy hay quá, buộc lòng cầm bút để ghi lại vài dòng.
*
Hà Nội, chiều 08.07.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

NM cảm ơn 2 tác giả Nguyễn Thanh Lâm và Đặng Xuân Xuyến.

Thứ Sáu, 7 tháng 7, 2017

CUỐI ĐỜI TA CHỈ CÒN EM - TRANH THƠ TRÚC THANH TÂM







Nguồn : tác giả Trúc Thanh Tâm gửi
NM cảm ơn nhà thơ Trúc Thanh Tâm đã chia xẻ những bài thơ hay.

Thứ Tư, 5 tháng 7, 2017

NHỚ MẸ - THƠ ĐẶNG XUÂN XUYẾN

BAOTHANG_XUANXUYEN DANG
03:36 (4 giờ trước)

tới Trác, Phu, Tran, tôi, Thuong


Hình ảnh có liên quan



NHỚ MẸ
.
Lòng quặn thắt
Nhớ những chiều nắng tắt
Kẽo kẹt gánh rau mẹ vội về nhà
Dáng mẹ xiêu xiêu run rẩy chiều tà
.
Cha ở phương xa
Chúng con còn bé dại
Gánh nặng gia đình trĩu nặng đôi vai
Sương buốt sớm mai
Nắng táp trưa hè nhễ nhại
Mẹ gửi đồng xa tiếng cười
Mẹ mong đơm mùa trĩu hạt
Nhọc nhằn nhuộm lời mẹ hát
.
Ngửa mặt nhìn trời tay con nắm chặt
Nước mắt ngược vào tim mặn chát
Con muốn hỏi trời cao
Con muốn cào đất rộng
Đâu là lẽ công bằng
Mẹ một đời nhân hậu thẳng ngay
Sao lắm cơ cực đắng cay
Lặng thầm qua đời mẹ
Tan nát lòng con trẻ
.
Con về thăm mẹ
Thơ thẩn vào ra hương khói nghẹn ngào.
*.
Làng Đá, 02 tháng 07.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

NM cảm ơn Đặng Xuân Xuyến thường xuyên chia xẻ những bài thơ hay.