CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN BLOG NHÃ MY. CHÚC CÁC BẠN THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Năm, 18 tháng 9, 2025

MẤY VẦN LỤC BÁT RỜI - THƠ HUỲNH TÂM HOÀI






 MẤY VẦN LỤC BÁT RỜI

KHÔNG ĐỀ

Anh ngồi nắn nót câu thơ.
Quên thời gian tróng ngồi trơ trơ buồn.
Cho hồn trôi dạt mây tuôn.
Gieo vần, gieo chữ để nương dóc đời
Dóc đời đổ xuống… rụng đời
Câu thơ dính lại chút hơi hướm người.

SAY QUÊ
Sầu quê lắc mãi càng sầu
Uống ly rượu lắc cái màu nhớ nhung
Đâu say vì rượu mấy chung
Hồn say cố xứ tự dưng gục đầu

CHIỀU

Thu về thương lá vàng khô
Thương ta tuổi hạc bên bờ hư không.
Phù vân một kiếp hồng trần.
Bóng chiều nghiêng xuống mắt trân ngó chiều

CHẢI TÓC

Em ngồi chải lọn tóc phai.
Rớt theo tuổi ngọc những ngày tháng trôi.
Em ngồi chải tóc bồi hồi
Rớt bao nhiêu tuổi qua đời nổi trôi.


HTH

Thứ Tư, 17 tháng 9, 2025

SÔNG TÌNH - THƠ HUỲNH TÂM HOÀI ,NHẠC BY AI







SÔNG TÌNH

Con sông tình nước chảy
Qua mấy khúc sông buồn
Con sông tình uốn lượn
Qua bao niềm yêu thương
Sông trôi về biển lớn
Sông quên bến hẹn thề
Sông đi về xa tít
Nước quên bờ neo xưa
Sông của tôi sông ơi
Biển ngàn xa sống dử
Có bao giờ êm trôi
Ngoai kia trời mây rộng
Chắc nước sông lạc loài
Muốn quay về nơi cũ
Chắc gì con nước quay
Thôi một lần đi ấy
Biết bao giờ gặp đây
Sông tình sông tình hởi
Dấu sào cấm còn đây
Nước không về bờ vắng
Dấu dầm cạn khóc ai


HTH



Thứ Ba, 16 tháng 9, 2025

VẦNG TRĂNG THU - THƠ MẶC PHƯƠNG TỬ

 


VẦNG TRĂNG THU

Thoáng trông chiếc lá vào thu
Chuông chùa ngân,
Nhớ mùa Vu lan về.
Chạnh niềm dặm khách trời quê
Sương mù giăng bóng chiều lê thê buồn

Nắng vàng trôi khuất hoàng hôn
Tiếng chim ngày muộn gọi hồn sương đêm
Đời như chiếc lá bên thềm
Xa cảnh …là để đi tìm cội xưa

Giờ đây
Mùa lại giao mùa
Nát nguồn lệ cũ, sớm trưa…
cung đàn
Đã đành thôi!
Chiếc lá vàng,
Đã đành thôi,
Gió lên ngàn chiều nghiêng

Đã đành giữa cõi ưu phiền
Bến trầm luân
Trắng giọt triển miên rơi
Cánh chim thong thả chân trời
Đã không sương khói, không lời nước mây.

Thu xưa dưới ánh trăng này
Người buông tay giữa chợ ngày hợp tan
Thu nay cũng ánh trăng vàng
Kính thơm Huyền diệu theo ngàn cỏ thoa.


Nam Cali, Vu Lan 2025.
MẶC PHƯƠNG TỬ


Thứ Hai, 15 tháng 9, 2025

RIÊNG MÌNH - THƠ LÊ KIM THƯỢNG


 


RIÊNG MÌNH

 

1. 

 

Gặp nhau ngày ấy Em – Anh

Tình yêu sét đánh mà thành dài lâu

Tình yêu chín vội, đậm sâu

Nồng nàn mình đã với nhau giao hòa…

Gom màu nắng đẹp hoàng hoa

Ướp hương trinh nữ rải tà áo bông

Em giờ mắt biếc môi hồng

Lời yêu thỏ thẻ tình nồng trong thơ

Em giờ ươm mộng dệt mơ

Tóc bay theo gió ngẩn ngơ đôi bờ

Chờ  nhau chin đợi, mười chờ

Thầm thì em nói:  “Em giờ của anh

Tình mình riêng chỉ có mình

Tim em ngự trị bóng hình anh thôi…”

Nhớ thương, thương nhớ khôn nguôi

Ông Tơ, Bà Nguyệt buộc đôi chúng mình

 

 

2

 

Phút giây lắng đọng lòng mình

Bồi hồi thương nhớ bóng hình người mơ

Nhớ em, nhớ đến thẫn thờ

Lòng buồn anh viết bài thơ muộn màng

Còn đây hai chữ “Hợp – Tan”

Sắt son dang dở, đá vàng dở dang

Cuộc tình lắm nỗi ngỡ ngàng

Trời đang nắng gắt, vội vàng đổ mưa

Còn đâu ngày ấy…  Ngày xưa… 

Cái thương, cái nhớ nắng mưa tiêu điều

Đường tình em rẽ ngược chiều

Cho anh phải nhớ, phải yêu trọn đời

Mùa về hoa Phượng đầy trời

Hương thầm nhắc nhở một thời bên em

Tìm em như thể tìm chim…

Em đi biệt xứ biết tìm phương nao…



             

              Nha Trang, tháng  09. 2025

                  LÊ KIM THƯỢNG


Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2025

CHÓ CON - THƠ HUỲNH TÂM HOÀI

 



Là con đầu nên cả nhà ai cũng cưng. Má thường gọi "chó con" trìu mến...Giờ ngồi nhớ má làm thơ....Thời gian quá đổi là lâu nhớ hoài.

CHÓ CON

Xưa còn ba vá đầu tròn
Ham chơi bùn đất áo quần lấm lem
Tối rồi còn chạy lon ton
Má rượt má bắt “chó con” về nhà
Lột quần, cởi nút áo ra
“Chó con của má ui chà thiệt hư”
Lớn đầu mấy chục tuổi dư
Mỗi lần về má y như năm nào
“Chó con tắm rửa cho mau
Má dọn cơm nước rồi vào ăn cơm”
Bây giờ cách mấy mươi năm
Lớn khôn con đã dập bầm nắng mưa
Má đi mất biệt mấy mùa
Giờ con tóc trắng già nua cuộc đời
Vẫn thèm tiếng gọi con ơi
Nụ cười của má vẵng lời ”chó con”


HUỲNH TÂM HOÀI


Thứ Sáu, 12 tháng 9, 2025

ÁNG MÂY TRỜI LÃNG DU - THƠ NHẬT QUANG

 


ÁNG MÂY TRỜI LÃNG DU

Áng mây trôi - mây trôi
Ngang vùng trời xanh ngát
Rơi xuống cõi hồn tôi
Những áng thơ phiêu bồng

Ôi! Áng mây trời mênh mông
Bay về đâu, về đâu phương nào?
Lời thầm thì gió gọi
Giữa muôn trùng ngân nga

Ôi! Áng mây trời bay xa
Tựa khúc ca không lời
Chảy qua miền ký ức...
Trên cung bậc khát khao.

Áng mây trời bay cao
Trôi lãng du- lãng du phương nào?
Đừng neo bờ bến đậu
Rồi tan vào hư không

Mây ơi, mây ơi! hãy cùng ta
Trôi mênh mang, mênh mang
Bên những giấc mơ...nồng nàn
Giữa kiếp người yêu thương.


Jos. NHẬT QUANG