TRĂNG CỔ TỰ TÌNH
Trăng như dãy lụa vẫn chờ
Bao hồn tử sĩ dựa hờ nước non
Tìm trong gương vỡ vẫn còn
Dật sờ di ảnh lối mòn bâng khuâng
Tự tình trăng cổ thu xuân
Cầm- thuyền neo bến lưu luân say mèm.
XUÂN XƯA
Trời mưa trong nắng tơ mành
Xuân xưa em vẫn mộng lành ngày xuân
Giờ đây trong tiết thu phân
Giơ tay anh chạm phong trần lêu bêu
Mưa ngâu thấm cả tranh thêu
Trãi dòng cô tịch mảng rêu đã dày.
KIẾM KHÁCH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét