CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN BLOG NHÃ MY. CHÚC CÁC BẠN THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Ba, 28 tháng 11, 2017

CHÙM TỨ TUYỆT - THƠ NGUYỄN KHÔI


Khôi Nguyễn
10:59 (18 giờ trước)

tới  Thuong, Thư, Đình, BAOTHANG_XUANX., Phu, tôi








CHÙM TỨ TUYỆT  NGUYỄN KHÔI
           24 NĂM XƯA
                 -----
*1- ĐỌC DI CẢO THƠ CHẾ LAN VIÊN
Anh tự cho anh là "Thi sĩ thiên tài" không mấy ai hiểu nổi ?
Anh tự lừa anh, tưởng huyễn hoặc được nhiều người
Ngắm trăng mãi nhưng hiểu nào được "Cuội"
Còn một "Thời xa vắng" nhức lòng ai.
                 Sài Gòn 5-10-1993

*2-CHUYẾN XE
Chẳng còn chuyến xe nào để chở anh đâu
Xe vẫn chạy theo mạch đời sôi động
Nguyễn Trãi, Nguyễn Du từng nhọc nhằn khi sống
Còn anh thì "Sám hối" để kiêu đau ?
                  Sài gòn 5-10=1993

*3-SI BÊ MON
Ở xứ mưa, mưa suốt ngày tầm tã
Anh mưa nguồn chớp bể nhớ em xa
Anh tung nắm "si bê mon" lên trời thu óng ả
"Si" rơi rơi trong nắng quái chiều tà.

*4- CON NAI
Con Nai vàng đẹp nhất xứ Ban Mê
Sớm mai đẹp nó đi vào lò sấy
Ở Hà Nội thịt Nai khô bán chạy
Giòn giã cười hô hố mở lon bia.
          Ban Mê Thuột 7-10-1993

*5- HÀ NỘI ...VÁY
Em ơi, hè này "Hà Nội...váy"
Qua một thời ống túm, quần côn
Chẳng còn sợ Công An rạch quần, xén tóc
Hà Nội ơi mát mẻ, sướng cái ... hôn.
           Hà Nội 10-10-1993

*6- VIÊNG CHĂN
Viêng Chăn cổ ở những nơi chùa cổ
Viêng Chăn Tây : những biệt thự tân kỳ
Xe Nhật xịn, hàng Thái đầy phường phố
Mừng là còn chiếc Váy chửa bay đi.
                Lào 1993

*7- GỬI NẬM BẠC
Nàng về Nậm Bạc cùng ai
Để trăng để gió để ngoài bãi sông
Nhớ thương như chiếc thuyền bồng
Loi thoi vượt lũ Mê Kông tìm nàng
                 Lào 1993

*8-NHỚ BẠN THƠ
Người thơ nằm lại ở Mường La
Đêm đêm độc ẩm với trăng tà
Chao ôi, thi tứ hồn vương vấn
Sương khói bên đèo ngấn lệ sa
                 Sơn La 1986

*9- VÃNG CẢNH KHIÊM LĂNG
Cá vẫn tung tăng, Liễu rủ bờ
Vua ở trong lăng vẫn ngủ...hờ
Năm, sáu đời Vua xoay Đế nghiệp
Dân tình ngụp lặn mãi trong mơ.
          
   *10- PHỐ CŨ
Từ buổi ra đi biệt tháng ngày
Ngày về phố cũ đỉnh đèo mây
Đường yêu như thể đầy gai góc
Mỗi bước chân vấp một dấu giầy.
             Sơn La 1993

NGUYỄN KHÔI