CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN BLOG NHÃ MY. CHÚC CÁC BẠN THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2021

TUỐT LÁ CHỜ XUÂN - PHƯỢNG HỒNG & THI HỮU

 





TUỐT LÁ CHỜ XUÂN


Tuốt lá vườn mai đã một tuần

Mong sao nở rộ đón mừng Xuân

Cánh hoa thắm sắc, phô khoe tuyệt

Chim bướm vui đàn lượn hót vang

Háo hức lần này chờ nhụy trổ

Buồn tê năm ngoái ngắm cây tàn...

Lòng người hoan hỉ trong ngày Tết

Lộc biếc xanh tươi thẳng tắp hàng !


PHƯỢNG HỒNG


 

Thơ Họa:


 

CHUẨN BỊ TẾT



Tết chẳng còn xa, độ mấy tuần

Ra vườn lẩy lá , thúc Mai xuân

Dọn nhà, sửa cổng, , sơn tường mốc

Chăm gốc, thêm phân, tỉa nhánh tàn

Ngoài xóm cây nêu đà ngước thẳng 

Trong thôn pháo chuột đã rền vang

Việc xong mãn nguyện , tươi vui mắt  …

Đại Đóa xinh khoe , đẹp nhất hàng…  


CAO BỒI GIÀ

  28-01-2021


 

XUÂN NHỚ!



Thời gian vỏn vẹn khoảng hai tuần

Ngóng đợi hoa đào vẫy gió xuân

Tuyết lạnh vùng ni hoài cứ đổ

Pháo hồng thủa nọ ngỡ còn vang

Niềm vui viếng bạn luôn thầm nghĩ

Giấc mộng về quê đã chóng tàn

Mơ ước sum vầy sao chẳng trọn?

Chiều nay viết vội gởi dăm hàng!


 NHƯ THU

01/28/2021


 

MỪNG XUÂN


Tỉa lá cây mai trước cả tuần

Nhằm cho nụ nở đúng ngày xuân

Lời ca vui Tết tưng bừng vọng

Điệu nhạc mừng năm rộn rã vang

Nắng mới hân hoan tràn ước, hẹn

Mầm non tươi thắm khó thui,tàn

Nguyện cầu Phúc,Lộc,An Bình,Thọ

Toàn thể lân bang khắp họ hàng


THANH HÒA



DỌN VƯỜN


 

Tính nhẩm thì hay chỉ ít tuần

Là mồng một Tết đón trời xuân

Nâng cành cúc trắng Ong vờn rộn

Tỉa gốc cây hồng Tớ hát vang

Nét thắm sau khi lùa lá rụng

Màu tươi bởi lúc cắt cây tàn

Hăng say dọn dẹp mừng năm mới

Thoả mãn vườn trông sạch gọn hàng


     MINH THÚY THÀNH NỘI

Tháng 1/28/2021


Xin hoạ Tuốt Lá Chờ Xuân của Phượng Hồng :


TUỐT LÁ VƯỜN MAI

                                                           

Mai vườn hết lá tuốt hơn tuần,

Mãi đợi mầu hoa nở đón Xuân.

Khai bút chứa chan lời đượm thấm,

Hưởng đời thương mến nhạc rền vang.

Đài hương ngát mộng tươi hồng nụ,

Phấn nhuỵ hoà duyên thắm liễu hàng.

Cài nguyệt gió lay trời rạng chiếu…

Phai sầu khổ dứt hận đau tàn !

   (Bài này có thể đọc ngược) 

                                                    

   LIÊU XUYÊN

TUỐT LÁ CHỜ XUÂN

Họa nương vận:Thơ Phượng Hồng


Nhắm đào nở trúng cả hơn tuần

Lá tuốt sạch trơn đợi đón xuân

Lúc đã hương bay mời bướm lượn

Khi đang tỏa sắc giục oanh vang

Được dăm tuần đấy đầy tươi thắm

Chừng khoảng tháng sau tự héo tàn

Tết cũng do đây mà biến thế…

Rước lân cúng địa mở chiêu hàng.


THÁI HUY 30/01/21



Thanh Mai

07:12, Th 7, 30 thg 1 (1 ngày trước)



 MẤY NGÀY NỮA THÔI...TẾT TA ... !


( Qua thơ " Tuốt Lá Chờ Xuân " - PHƯỢNG HỒNG )



Giao thừa pháo Tết đợi thêm...tuần

Tân Sửu lân chào trống thúc...Xuân

Sáo thổi du dương âm thánh thót

Đàn ca rộn rã tiếng trầm vang

Cây mai trĩu búp xanh cành trổ...

Chậu cúc chín bông dưới nắng tàn

Covid, khẩu trang mà giản cách...

Đi chùa, Thánh Thất...cự ly hàng...



MAI XUÂN THANH

Ngày 30/01/2021


CHỜ TẾT


Năm trâu sắp đến chẳng bao tuần

Tuyết trắng phủ đầy cũng gọi xuân

Lá trụi cành khô hoa khó nở

Chim bay xứ ấm tiếng đâu vang

Dịu dần thời thế luôn căng thẳng

Thuốc mới chủng ngừa dịch sắp tàn…

Đóng cửa cách ly qua hết Tết

Hạ về nếp cũ lại theo hàng!


LỘC BẮC

Jan21


 

 CHỜ TẾT TÂN SỬU


Tân Sửu về đây trong lưỡng tuần .

Trắng boong tuyết phủ thấy đâu xuân ?

Cây khô thân trụi trông buồn nản...

Chim hạc mỏ dài tiếng dội vang !

Đại dịch loang xa sinh lắm bệnh..

Thuốc hay kiếm khó lại mau tàn   

 Khẩu trang tốt sấu nào ai rõ ? 

Bác Sĩ tài cao mệt cũng hàng


 LTĐQB họa đại 


 

Thứ Bảy, 30 tháng 1, 2021

CHÚC TẾT, Ý XUÂN - THƠ MẶC PHƯƠNG TỬ


 






CHÚC TẾT.


                                                    

CHÚC  lời hạnh phúc khắp gần xa

MỪNG  vạn niềm vui đến mọi nhà.

NĂM - mỗi năm tròn duyên phước nghiệp

MỚI  từ tâm thức nở ngàn hoa.


VẠN  điều lành dữ do tâm niệm,

SỰ việc vui buồn cũng chính ta.

NHƯ mạch nguồn xưa từ đạo đức,

Ý  cầu toại nguyện được an hoà.


                                                             

              MẶC PHƯƠNG TỬ.



Ý XUÂ N


Nhớ năm nào đón xuân sang

Dọc đường gió bụi mai vàng nở tươi.

Giữa ngàn hoa

Nức hương đời,

Cho từng mạch chuyển ngọt lời quê hương.


Ai còn chiếc áo phong sương

Về nghe trở giấc ngàn phương tự tình.

Ai còn níu giọt bình minh,

Để rơi điệp khúc đăng trình trăm năm.


Mùa xưa 

Giờ đã xa xăm

Cảnh xuân ngày trước... chừng thăm thẳm rồi !

Dòng đời nước chảy mây trôi,

Đoá mai vàng khép bên trời viễn phương.


Vẫn lì chiếc áo phong sương

Bên bờ tuyết trắng còn hương xuân nào.!

Ngàn xưa cho đến ngàn sau,

Giữa lòng cát bụi nhịp cầu thanh tân.


Dù mai trên bước phong trần

Sắc màu sự thế mấy lần phôi pha !

Vẫn còn đây khúc tình ca,

Ý Xuân mầu nhiệm muôn nhà bình yên.


         South Dakota, chớm xuân Tân Sửu 2021.

                        MẶC PHƯƠNG TỬ.


Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2021

CHÙM THƠ NGUYÊN LẠC

 

Steven Nguyen

05:45, Th 4, 27 thg 1 (2 ngày trước)

tới tôi


 Gởi đến NM thêm vài bài thơ

Happy New Year to you all

Tình thân

NL 1/27/2021

...............................


NHỮNG BÀI THƠ VỀ RƯỢU 2





1. ĐÔNG VỀ NHỚ RƯỢU MỘT THỜI

.


"Rượu chiều dăm bẩy chén

Giữa lúc trời mưa khan

Kéo nhau về cuối phố

Thấy trời ở dưới chân"


"Ta còn sống hay chết

Có xá chi lúc buồn

Hồn trong ơn mỹ nữ

Xác ngoài ơn rượu ngon" *

.

1.

Quán kia sao vui thế

Ta vào chơi xem sao

Các em đua chào hỏi

Thử coi chết thằng nào

.

Mai trở về rừng thẫm

Đêm ngắm những vì sao

Nhớ cơn say bè bạn

Nhớ mỹ nhân mời chào

.

2

Bao năm rồi tôi hỡi

Sau một cuộc ba đào

Sáng nay người lữ khách

Bên phố lạ buồn sao!

.

Ly cà- phê sao đắng!

Khói thuốc vương mắt đau!

Lặng ngồi bên góc vắng

Nhớ cơn say thuở nao

.

Bạn bè giờ ra sao?

Mỹ nhân biệt phương nào?

Cách chi tìm lại được?

Thời "một lứa cùng nhau" [**]

.

Người "lận đận" nơi đâu?

Có biết ta đang sầu?

Lưu vong đời cơm áo

Tàn xuân mộng ... bạc đầu!

.


3.

Sáng nay phố người đông

Tím trắng đỏ xanh hồng

Sao lòng buồn muốn khóc

Dặn lòng quên ... Sao không?!

.

Quên đi vết thương lòng!

Quên đi cuộc tang thương!

Mở chi ngăn ký ức

Để bay ra mùi hương?

.

4.

Sáng nay trời trở lạnh

Một mùa đông lại về

Bao năm rồi vẫn thế

Mùa mưng mủ vết thương!

.

Mùa đông về chi hở?

Để ta nhớ quê hương

Tuyết băng rơi chi hở?

Để ta nhớ cố nhân

.

Bao năm rồi vẫn thế!

Đông về nỗi đoạn trường

Thiên thu ta chắc thế

Lòng vẫn hoài cố hương

..........

[*] Thơ Hà Thúc Sinh

[**] "Cùng một lứa bên trời lận đận" - Phan Huy Thực/Bạch Cư Dị

..


2. ĐỘC ẨM HỒ TRƯỜNG

.

Đông phong thấu lạnh hồn luân lạc

Nâng chén sầu ta lại mời ta!

.

1.

Ta mời Ngươi cạn bôi sầu tửu

Ta mời Ngươi nghiêng chén nhớ thương

Ta cùng Ngươi mời khắp mười phương

Ta cùng Ngươi thống hận Hồ Trường

.

Khúc ngâm Hồ Trường! Thơ cổ Hồ Trường

Ai say. Ai tỉnh? Ai còn. Ai không?

Ai giờ miên viễn hư không

Ai giờ cay đắng lưu vong đoạn trường

.

Thuở nào bão nổi đau thương

Năm nào tan tác ... Cố nhân đâu mời?

Thôi thì ta cùng với Ngươi

Cạn đi bầu rượu ... khóc cười thế gian

.

Tháng nào buông súng nhớ không?

Nhớ chi Ngươi hỡi? Tang thương kiếp người!

Nghẹn chi? "Bể khổ cuộc đời"

Thẹn chi? "Thời thế thế thời phải thôi"

.

Rượu hề! Ngươi hãy nâng bôi

Cạn hề! Hận tửu ta say Hồ Trường

.

"Hồ trường! Hồ trường! Ta biết rót về đâu?

Nào ai tỉnh? Nào ai say?

Chí ta, ta biết! Lòng ta, ta hay

Nam nhi sự nghiệp ư hồ thỉ!

Hà tất cùng sầu với cỏ cây" [*]

.

2.

Đông phong luân lạc cô miên

Hận ta đập chén ta cuồng với ta

Cố nhân? Đầy mắt lệ nhòa

Tha hương. Cô lữ... Xót xa Hồ Trường!

.

Rượu này ta rưới mười phương

Bạn ơi có nhớ Hồ Trường cùng ngâm?

Còn gì? Thôi đã huyễn không!

Còn đây chén đắng ...  hết mong lời thề!

.

3.

Hồ Trường ta rót cho ta!

Khổ đau ta nhận xót xa ai cùng?

Mọi điều rồi sẽ hư không

Lời kinh: Không Sắc ... bụi hồng thế gian

.

Hợp tan tan hợp do duyên!

Bước qua bờ đó ... ưu phiền còn không?

Hồn luân lạc. Lạnh đông phong

Nỗi lòng thời cũ Hồ Trường y nguyên!

...............

[*] Các câu thơ trong Hồ Trường -Nguyễn Bá Trác

.

.

3. ĐÈO BỒNG


(Nhại thơ Bùi Giáng)

.

Sáng nay ta bổng đèo bồng

Bên đây rượu đế cháo lòng bên kia

Có thêm em gái ngồi kề

Trần gian tuyệt thế... có chi thiên đường?


Cuộc đời dù lắm tai ương

"Còn hai con mắt bình thường một con"

.


NGUYÊN LẠC

 


Thứ Năm, 28 tháng 1, 2021

Đường Thi Tuyển Độc TRƯỜNG CAN HÀNH THÔI HIỆU - ĐỖ CHIÊU ĐỨC

 Chieu Duc

09:04, Th 2, 25 thg 1 (3 ngày trước)





Đường Thi Tuyển Độc : 


                                TRƯỜNG CAN HÀNH  

                                        THÔI HIỆU


                                           

         Ngoài việc nổi tiếng với bài thất ngôn bát cú bất hủ là "Hoàng Hạc Lâu", mà Thi Tiên LÝ BẠCH cũng phải chào thua ra; THÔI HIỆU còn nổi tiếng với loạt thơ "Trường Can Hành", gồm 4 bài thơ ngũ ngôn tứ tuyệt mang đậm tính dân gian và tâm lý tình cảm của con trai con gái mới lớn lúc bấy giờ. Xin mời cùng đọc... 


      長干行         TRƯỜNG CAN HÀNH  


         其一                    Bài   1.

      君家何處住,     Quân gia xà xứ trú ?    

      妾住在橫塘。     Thiếp trú tại Hoành Đường.    

      停船暫借問,     Đình thuyền tạm tá vấn,  

      或恐是同鄉。     Hoặc khủng thị đồng hương


        其 二                    Bài   2.

      家臨九江水,     Gia lâm Cửu Giang thủy,

      來去九江側。     Lai khứ Cửu Giang trắc.

      同是長干人,     Đồng thị Trường Can nhân,

      生小不相識        Sanh tiểu bất tương thức.


         Inline image


* Chú Thích :

    - Trường Can Hành 長干行 : Tên một khúc hát trong Nhạc Phủ dựa theo điệu hát dân gian của xứ Trường Can, thuộc huyện Giang Ninh tỉnh Giang Tô hiện nay.

    - Hoành Đường 橫塘 : thuộc huyện Giang Ninh kể trên, vào đời Tam Quốc nước Ngô cho đắp đê dọc theo giang khẩu ngang qua song Hoài, nên có tên là Hoành Đường.

    - Cửu Giang 九江 : tức Huyện Cửu Giang, nay thuộc tỉnh Giang Tây.


* Nghĩa Bài Thơ :  

                          Bài 1 

      Nhà chàng ở nơi nào ? Nhà thiếp thì ở tại Hoành Đường đây. Dừng thuyền cho thiếp hỏi thăm xem, hoặc giả chúng ta là đồng hương của nhau chăng  !?.


                          Bài 2 

     Nhà anh ở trên dòng Cửu Giang đây, và anh cũng hay thường lui tới bên cạnh dòng Cửu Giang nầy. Chúng ta đều là người xứ Trường Can cả, vì sanh sau đẻ muộn nên không biết nhau đó mà thôi !


     Ta thấy con trai con gái ngày xưa, vì lễ giáo của Nho phong, nên muốn làm quen với nhau không phải là chuyện dễ dàng gì. Phải tìm một lý do thật chính đáng mới không bị người đời dị nghị; một trong những lý do để làm quen nhau hợp tình hợp lý nhất là : Nhận nhau là đồng hương, là bà con lối xóm của nhau là "hợp pháp" nhất : Nghe giọng miền bắc thì hỏi có phải là "người Hà Nội" không, Nghe giọng miền trung thì hỏi có phải là "Người của cố đô Huế" không, còn nghe giọng miền nam thì hỏi có phải là "Người Sài Gòn" không ? Làm quen như thế vừa tự nhiên, vừa thân thiết, vừa dễ "gây cảm tình" với nhau nhứt. Ta thấy cô gái ở Hoành Đường trong bài thơ đã làm quen với người thanh niên mà mình "phải lòng" bằng cách "nhận nhau là đồng hương" như đã nói trên, vừa đỡ bẻn lẻn, vừa không đường đột, lại vừa..."rất dễ thương" :

 

                       停船暫借問,  Đình thuyền tạm tá vấn,  

                       或恐是同鄉?   Hoặc khủng thị đồng hương?

        Có nghĩa :

                     Dừng thuyền cho thiếp hỏi thăm một chút...

                  ...hoặc giả ta là đồng hương của nhau chăng ?!...


                      Inline image

* Diễn Nôm :                  


                     KHÚC HÁT XỨ TRƯỜNG CAN


                                 Bài 1.

                      Nhà chàng ở tận nơi đâu ?

                      Thiếp thì ở mãi sâu trong Hoành Đường.

                      Dừng thuyền thiếp hỏi tỏ tường,

                      Hoặc là có phải đồng hương chăng là !?


                                 Bài 2.

                      Nhà anh ở phía Cửu Giang.

                      Ra vào sông Cửu khi nàng còn thơ.

                      Sanh sau đẻ muộn  ơ  thờ,

                      Trường Can chung xứ, ai ngờ... chẳng quen !.


    Inline image                                                                                      

     

    其 三                 Kỳ Tam

下 渚 多 風 浪,      Hạ chử đa phong lãng,

蓮 舟 漸 覺 稀.      Liên chu tiệm giác hi.

那 能 不 相 待       Na năng bất tương đãi

獨 自 逆 潮 歸 ?     Độc tự nghịch triều quy ?


    其四                  Kỳ Tứ

三 江 潮 水 急,      Tam Giang triều thuỷ cấp,

五 湖 風 浪 湧.      Ngũ Hồ phong lãng dũng.

由 來 花 性 輕,      Do lai hoa tính khinh,

莫 畏 蓮 舟 重 !     Mạc uý liên chu trọng !

           崔顥                     Thôi Hiệu


     Inline image


* Chú thích :

   - Hạ Chử 下渚 : là tên hồ HẠ CHỬ HỒ 下渚湖,nằm ở phía đông nam huyện Đức Thanh, thuộc tỉnh Chiết Giang. 

   - Tam Giang 三江 : là tên gọi chung ba con sông lớn của Trung Hoa là Trường Giang , Hoàng Hà và Lạng Thương Giang; nếu chỉ miền Đông bắc thì là Hắc Long Giang, Tùng Hoa Giang và Ô Tô Lý Giang. Còn...

   - Ngũ Hồ 五湖 : là Động Đình Hồ, Ba Dương Hồ, Hồng Trạch Hồ, Sào Hồ và Thái Hồ, 5 hồ lớn nhất của Trung Hoa. Nhưng ý ở trong bài thơ trên thì...


     TAM GIANG NGŨ HỒ 三江五湖 là chỉ chung vùng đồng bằng sông nước của xứ giang nam Trung Hoa, như Việt Nam ta nói vùng đồng bằng sông nước của Sông Tiền Sông Hậu vậy.


* Nghĩa hai bài thơ :

                               Bài 3

       Hồ Hạ Chữ vốn nhiều sóng to gió lớn lúc về chiều, mà thuyền hái sen cũng đã dần dần thưa đi (vì đã về sớm hết rồi!). Sao có thể không cùng đợi chờ nhau mà lại ngược con nước để đi về một mình chứ ?


                               Bài 4

       Tam Giang thì thủy triều lên xuống rất nhanh, rất gấp; còn Ngũ Hồ thì sóng gió rất to rất mạnh. Tính cách của hoa vốn dĩ đã nhẹ rồi, nên không sợ là thuyền hái sen bị nặng ! Ý nói : 

    ...Mặc dù thuyền hái được rất nhiều sen nhưng hoa sen vốn dĩ rất nhẹ, nếu muốn về chung thuyền cùng nhau thì cũng không phải sợ là thuyền hái sen phải chở quá nặng !(Dư sức chở hai đứa cùng đi về chung ! Tình tứ và âu yếm chán !).


                     Inline image

* Diễn Nôm :

   Song Thất Lục Bát:

                              Bài 3 

                   Hồ Hạ Chữ vốn nhiều sóng gió,

                   Thuyền hái sen lúc có lúc không.

                   Sao ta chẳng đợi chung cùng...

                   Một mình ngược nước về trong nắng chiều ?


                                Bài 4

                   Nước Tam Giang thuỷ triều rất gấp,

                   Gió Ngũ Hồ dồn dập sóng lên.

                   Hoa kia vốn dĩ nhe tênh...

                   Cùng về chớ ngại lênh đênh nặng thuyền !


                                                    杜紹德

                                              ĐỖ CHIÊU ĐỨC


                 

NHỚ - THƠ HUỲNH TÂM HOÀI

 





  NHỚ

1-Nghèo
Thuở nghèo cơm trắng muối tiêu
Áo thô, nhà lá…. gió chiều dọc ngang
Mà hồn mở rộng thênh thang
Ầu ơ mẹ hát dịu dàng câu thơ

2-Tình yêu đầu
Con trai mới lớn thiệt khờ.
Lúng ta, lúng túng lờ quờ mất em

3-Đời trai
Ra đời vào lúc chiến tranh
Mấy năm làm lính ngút ngàn gian truân
Trận địa đi mãi không ngừng
Đời trai thời loạn biết chừng nào xong

3-Tù cải tạo
Bổng dưng vô khám, vô rừng
Mấy năm cam khổ trong bưng dập bầm

4-Xứ người
Xứ người đã mấy chục năm
Theo đời cơm áo đo tầm thời gian
Giật mình…tóc đã điểm sương…

Ngồi buồn nhớ lại tuổi xuân mất rồi...


 

HUỲNH TÂM HOÀI


Thứ Tư, 27 tháng 1, 2021

NHÀ THƠ MẠC UYÊN LINH VỚI “THƠ TÌNH KHÔNG TUỔI” - CHÂU THẠCH

 

van tran

Tệp đính kèm

17:59, 26 thg 1, 2021 (14 giờ trước)

tới








               NHÀ THƠ MẠC UYÊN LINH VỚI “THƠ TÌNH KHÔNG TUỔI” 


                        Châu Thạch 


     Cầm tập “Thơ Tình Không Tuổi” của nhà thơ Mạc Uyên Linh gởi tặng, nhìn tấm ảnh của nhà thơ được đăng trên trang bìa, tôi cảm thấy tấm ảnh như thể hiện thứ thơ tình không tuổi rồi. Trên trang bìa, hình một ông già thất thập. nhưng nét thư sinh vẫn còn hiện trên khuôn mặt có đôi mắt mộng mơ ẩn sau làn kính trắng. có đôi môi mím nhẹ như luôn luôn muốn hôn và có đôi má hơi gầy tượng trưng cho một tâm hồn yêu đam mê, nồng nàn, say đắm. 


     Đi vào tập “Thơ Tình Không Tuổi” tôi bắt gặp những điều tôi trông đợi, trông đợi vì tôi không lạ gì với thơ Mạc Uyên Linh, một người bạn mà tôi yêu mến, có tiếng thơ đã từng ru hồn rất nhiêu người trẻ thích tình yêu thanh khiết, và làm người già cũng say sưa, vì thấy mình như trẻ lại khi đọc thơ của người có biệt danh “Hoàng Tử Thơ Tình Mạc Uyên Linh” ấy.  


     Thật vậy, hãy thử đọc bài thơ “Mộng Trăm Năm” của Mạc Uyên Linh để ta thấy tình yêu của tác giả không bị giới hạn bởi thời gian. Yêu đến trăm năm với đời người thì cũng như yêu không có tuổi bao giờ: 



                   từ ẹm lót mộng ta nằm 

                   cây khô đời bỗng nẩy mầm trổ hoa 

                   nghe hồn lột xác thay da 

                   tinh khôi giọt rượu như là tân hôn 


                    này em cạn chén trần truồng 

                    để đêm trinh tiết thiên đường là đây 

                    trời ơi! Chén tỉnh chén say 

                    ta ôm giấc mộng đã đầy trăm năm 


     “Em lót mộng ta nằm” thì em chẳng khác chi người mẹ. Em “cạn chén trần truồng/ để đêm trinh tiết thiên đường là đây/Ta ôm giấc mộng đã đầy trăm năm” thì em chính là người phối ngẫu của thi nhân chớ chẳng có ai vào đó nữa. “Giấc mộng đã đầy trăm năm” có nghĩa là bài thơ được sáng tác ở tuổi đã già. Thơ tình cho vợ như thế đúng là “thơ tình không tuổi”, vì tuổi càng già thì thơ tình vẫn trẻ và càng thắm thiết thêm lên. 

                  

     Đọc Mạc Uyên Linh, ta hiểu được “Thơ Tình Không Tuổi” nghĩa là tuổi nào cũng làm thơ tình được. Thế nhưng không chỉ vậy, “Thơ Tình Không Tuổi” của Mạc Uyên Linh còn có nghĩa là thơ tình sống mãi với thời gian, tình yêu giữ mãi đến trăm năm không hề phai nhạt. Hãy đọc thứ tình giữ mãi trăm năm đó của Mạc Uyên Linh, bền vững như đá và đá luôn xanh rêu; 


                  đời rách nát không che hồn tơi tả 

                  áo phong trần đâu ấm nổi tình yêu 

                  ta ôm mãi câu chuyện tình hóa đá 

                  trăm năm rồi hòn đá đã xanh rêu 


                           (Đá Rêu) 


     Tình đã hóa đá nhưng đá không rêu mốc mà đá vẫn xanh rêu nên nhà thơ vẫn nằm mơ mộng và  chờ em. Chờ em vì dẫu trăm năm xa cách, nhà thơ vẫn còn thèm da thịt với nụ hôn: 


                 đêm nằm nghe tháng ngày qua tội nghiệp 

                 mùa Xuân về mờ mịt bóngThu qua 

                 đêm mơ mãi chuyến tàu về cho kịp 

                 em ngoan hiền về gối cánh tay ta 


                 -------------------------------------------- 


                 ta ngồi đây nhìn tháng ngày tàn nhẩn 

                 đời không em chăn chiếu rét tâm hồn 

                 đêm tràn ly trăng về rồi nguyệt tận 

                 vẫn còn thèm da thịt lẫn nụ hôn 


                       (Vẫn Còn Một Giấc Mơ Hoa) 


     Thơ Mạc Uyên Linh là thứ thơ tình không tuổi. Không tuổi có nghĩa là già cũng làm được thơ tình, thơ tình ấy là thứ tình quyến luyến trăm năm, ngoái ra  nó còn có nghĩa là thơ tôn vinh những mối  tình chợt tắt như ánh chớp sao sa, nhẹ nhàng như hột mồng tơi rơi rớt, xảy ra trong phút chốc mà nhớ nhau một đời: 


 

                hôm qua rớt hột mồng tơi 

                trời mưa mọc lại thành lời yêu em 

                chờ nhau tím cả đêm nghiêng 

                mồng tơi chín rụng em biền biệt xa 


                em còn mặc áo Kiều hoa 

                ta còn nối khố nhìn tà dương rơi 

                chiều nhìn cánh lục bình trôi 

                đưa tay nhặt hột mồng tơi nhớ người 


                      (Rớt Mồng Tơi) 


     Đem một hạt mồng tơi để gởi ẩn dụ vào nó, tạo thành một mối tình chia cách. 


Chỉ cần đọc chữ hạt mồng tơi, hồn chúng ta cũng đã liên tưởng đến màu tím của hạt mồng tơi, màu của tình yêu thơ ngây, màu cúa tình yêu chia ly và màu của nỗi sầu thấm đậm vào tim, tràn ra trong ánh tà dương, trên hoa lục bình trôi nổi.  Bài thơ cho tá thụ hưởng sự mượt mà của ý tứ, sự thâm thúy của của ca dao và cũng nhuộm tâm hồn ta một màu tím mộng mơ của tuổi ngày xanh trong ký ức. 


      Tôi lại khám phá thêm “Thơ Tình Không Tuổi” của Mạc Uyên Linh còn có thêm một ý nghĩa nữa, đó là: “Em vẫn mãi người đàn bà không tuổi”: 


 

               em bước đến bên ta từ dạo ấy 

               nắng cũng còn rực rỡ bóng tà dương 

               đôi mắt nhắm mà đôi lòng đã thấy 

               cõi trần gian cũng có một thiên đường 


                đời sinh ra đã lỡ lầm năm tháng 

                nên cuối đường mới vấp ngã bên nhau 

                ôi! Định mệnh khắc khe và tàn nhẩn 

                nên suốt đời sông mãi với chiêm bao 


               em vẫn mãi NGƯỜI ĐÀN BÀ KHÔNG TUỔI 

               nhan sắc còn đẹp mãi những mùa hoa 

               con chim cũ về cành xưa đứng hót 

               nên hiên đời chỉ còn lại mình ta 


                                    (Ly Tao) 


         Ly Tao là nàng thơ, mà nàng thơ thì chẳng bao giờ có tuổi. Nhà thơ đồng hóa em với Ly Tao vì em trẻ mãi trong ký ức đời người, giống như thơ tình của tác giả không bao giờ có tuổi. 


     Tập “Thơ Tình Không Tuổi” của nhà thơ Mạc Uyên Linh có tất cả trên 70 bài thơ tình. Có thể nói mỗi bài thơ tình của mạc Uyên Linh là một bản nhạc du dương và êm ái. Tình trong thơ Mạc Uyên Linh dầu là tình tan vỡ, tình thất vọng, tình chia ly đều không có sự khóc than bi lụy, tất cả như cung trầm cung bổng, như tiếng sáo bay qua, như tiếng tuyết rơi trên triền cao hay tiếng sóng biển vỗ về rặng thùy dương trong đêm trầm mặt, 


     Thơ tình của Mạc Uyện Linh không là thơ hư cấu, bí hiểm, ẩn dụ, không là thơ luyên láy con chữ, không cần xảo thuật ghép vần, nó là thứ nghệ thuật tự nhiên từ tâm hồn yêu biến thành thơ, như mây bay thênh thang trên nền trời, như gió thong dong qua đại dương, như trăng chiếu trên cánh đồng bất tận, và có khi như đêm trừ tịch  êm đềm với ngàn tiếng côn trùng ca hát.   


     Tôi đọc thơ Mạc Uyên Linh như tôi vừa mới lớn, tôi yêu thơ Mạc Uyên Linh như một người cao tuổi trường đời, trãi qua trăm mối tình còn yêu hoài yêu mãi. Thế nhưng tôi nói về thơ Mạc Uyên Linh chỉ như hái vài quả trên một chùm nho rất mọng. Rất mong, rất mong bất kỳ ai đó, dầu 20 tuổi hay 90 tuổi chăng nữa, hãy đọc “Thơ Tình Không Tuổi” của Mạc Uyên Linh, để thấy thơ tình viết ở tuổi nào cũng là tiếng nhạc “trong trẻo vô biên và quyến luyến” rung động con tim yêu đương, biết yêu và dồi dào cảm xúc ./. 


                             CHÂU THẠCH 


           

Thứ Ba, 26 tháng 1, 2021

THÀNH NGỮ ĐIỂN TÍCH 71 : MỘNG - ĐỖ CHIÊU ĐỨC

 

Chieu Duc

15:01, CN, 24 thg 1 (2 ngày trước)


THÀNH NGỮ ĐIỂN TÍCH 71 :  


                                                    MỘNG                                                     

                                 

                         


                              Dẫu mà tay có nghìn vàng,

               Đố ai mua được một tràng MỘNG XUÂN !


        Đó là hai câu thơ trong "Cung Oán Ngâm Khúc" của Ôn Như Hầu Nguyễn Gia Thiều, đoạn tả về nàng cung nữ được hưởng ân sủng của vua, nên mới ví von là "Giấc Mộng Xuân" quí giá vô cùng, dẫu cho có được nghìn vàng trong tay cũng khó mà mua cho được !


       MỘNG XUÂN chữ Nho là XUÂN MỘNG 春夢, là giấc mộng đêm xuân, là giấc mộng đẹp, ngắn ngủi và rất dễ mất đi của tuổi trẻ, có xuất xứ từ hai câu thơ của Bạch Cư Dị đời Đường :


                        來如春夢幾多時?   Lai như XUÂN MỘNG kỷ đa thì?

                        去似朝雲無覓處。   Khứ tự triêu vân vô mịch xứ.

        Có nghĩa :

                        MỘNG XUÂN ngắn ngủi bao lăm,

                        Đến đi như thể triêu vân mịt mù !


      Triêu Vân 朝雲 là Mây buổi sáng, muôn hình vạn trạng rất đẹp và cũng rất dễ mất đi trong thoáng chốc. MỘNG XUÂN dùng rộng ra còn có ý chỉ "Giấc mộng yêu đương ân ái say đắm của lứa đôi" như nàng cung nữ đã rất tự hào và hãnh diện ở trên "Dẫu mà tay có nghìn vàng, Đố ai mua được một tràng MỘNG XUÂN ?"


      Trong "Chinh Phụ Ngâm Khúc" nàng chinh phụ của Đặng Trần Côn và Đoàn Thị Điểm cũng mơ phút tương phùng cùng chàng chinh phu trong giấc MỘNG XUÂN tình cờ ngắn ngủi :


                                Sum vầy mấy lúc tình cờ,

                        Chẳng qua bên gối một giờ MỘNG XUÂN !


      Mộng Xuân là mơ mộng xuân tình, nhưng Giấc Xuân thì lại là giấc ngủ thơ ngây vô tư của các cô gái như Thúy Vân, nhà gặp nạn, chị phải bán mình, nhưng Thúy vân vẫn ngủ ngon lành như không có việc gì xảy ra, kịp đến khi nghe tiếng nức nở của Thúy Kiều trong đêm mới ...


                                Thúy Vân chợt tỉnh GIẤC XUÂN,

                              Dưới đèn ghé đến ân cần hỏi han ...


        Thường thì các giấc mộng trong văn học cổ hay dùng để chỉ sinh qúy tử, như MỘNG LÂN, MỘNG HÙNG, MỘNG XÀ, MỘNG NGUYỆT, MỘNG LAN ... đều chỉ điềm có thai và sinh con. 

 

       MỘNG LÂN 夢麟, là Nằm mơ thấy Kỳ Lân. Tương truyền, bà mẹ của Đức Khổng Phu Tử là Nhan Trưng mơ thấy kỳ lân sa vào bụng mà sinh ra Khổng Tử, nên gọi Khổng Tử là Mộng Lân Sinh 夢麟生, ý nói là Kỳ lân chuyển thế. Khi Khổng Tử 72 tuổi, lúc đang viết kinh Xuân Thu thì nghe có người đi săn bắn chết một con kỳ lân, bèn ngưng không viết nữa, nên Kinh Xuân Thu còn được gọi là Lân Kinh, và Khổng Tử cũng tạ thế vào năm sau khi 73 tuổi, sau khi đã viết bài thơ sau đây :

 

                      唐虞世兮麟鳳游,    Đường Ngu thế hề lân phụng du,

                      今非其時來何求,    Kim phi kỳ thời lai hà cầu ?

                      麟兮麟兮我心憂.     Lân hề lân hề, ngã tâm ưu !

      Có nghĩa :

                          Inline image


                     Đời Đường Ngu dạo chơi lân phụng,

                     Nay đời cùng đã hết còn đâu ?

                     Lân ơi lân hỡi hà cầu,

                     Lòng ta đau xót ai nào có hay !


      Vì tích trên mà sau nầy trong văn học cổ dùng MỘNG LÂN, hay Mơ Thấy Kỳ Lân để chỉ sinh con qúy, cho đến hiện nay, trước phòng hoa chúc của cô dâu và chú rể mới, người ta còn có lệ dán bốn chữ "Kỳ Lân Đáo Thử 麒麟到此" để mong ước được sớm sinh ra qúy tử, gọi là LÂN NHI 麟兒. Như trong truyện Nôm Hoa Tiên Ký của Nguyễn Huy Tự và Nguyễn Thiện :

 

                                  Họ Diêu sáng vẻ môn mi,

                         Điềm lành sớm ứng LÂN NHI một chàng.


       Song song với MỘNG LÂN, ta còn có MỘNG HÙNG 夢熊 là nằm chiêm bao thấy gấu. Theo chương Tiểu Nhã ,Tư Can của Kinh Thi 詩經.小雅·斯干. Có thơ như sau :


                   維熊維羆,男子之祥;  Duy hùng duy bi, Nam tử chi tường;

                   維虺維蛇,女子之祥。  Duy hủy duy xà, Nữ tử chi tường.

  Có nghĩa :

                       Inline image


                   Như gấu đen gấu vàng, là điềm sinh nam;

                   Như xà như rắn, là điềm sinh gái.


       HÙNG 熊 là từ chỉ chung các loài gấu. BI 羆 là loài gấu lông vàng cao lớn có thể đứng thẳng như người. Nên HÙNG BI là chỉ điềm sinh con trai, như trong thơ của Hoàng Sĩ Khải đời Hậu Lê- Mạc- Trịnh :


                        Điềm lành sớm ứng HÙNH BI,

                   Trăm trai đầy rẫy khác gì Lạc Long.


       Hay như trong truyện nôm khuyết danh Phương Hoa- Lưu Nữ Tướng :


                        Rằng ta hai độ MỘNG HÙNG,

                   Cũng trông khôn lớn tơ hồng xe duyên.


       Còn chữ HỦY 虺 trong bài Kinh Thi trên là rắn hổ mang. Còn chữ XÀ 蛇 là từ chỉ chung các loại rắn. Nên theo câu thơ trên thì MỘNG HỦY XÀ là nằm chiêm bao thấy các loài rắn, là điềm sinh con gái. Như trong thơ của Chiêu Lỳ Phạm Thái :


                        Phạm đường cũng MỘNG HỦY XÀ,

                       Năm ba thơ ngợi đào hoa nghi kỳ.


                         Inline image


       Còn trong Thiên Nam Ngữ Lục, một tác phẩm dưới dạng sử ký bằng văn vần, soạn vào đời Hậu Lê, dưới thời Chúa Trịnh Căn có câu :


                         Điềm lành HÙNG HỦY hiện thân,

                        Kể đã ba đời sinh được phu nhân.


       Còn MỘNG NGUYỆT 夢月 là Mơ thấy mặt trăng rơi vào bụng. Theo sách "Sưu Thần Ký" thì...

       

       Ngô thị, vợ của tương Tôn Kiên, khi có mang nằm mơ thấy mặt trăng rơi vào bụng mà sinh ra Tôn Sách. Sau có mang Tôn Quyền, lại thấy mặt trời rơi vào bụng. Tỉnh ra nói với Tôn Kiên rằng :"Xưa thiếp thấy mặt trăng mà sanh ra Sách, nay lại thấy mặt trời, là nghĩa làm sao ?". Tôn Kiên bảo rằng :"Nhật Nguyệt là tinh hoa đứng đầu của Âm Dương, là hiện tượng cực quý, con cháu nhà họ Tôn ta tất sẽ làm nên nghiệp lớn sau này". Sau nầy, Tôn Quyền là Chúa của Đông Ngô. Nên MỘNG NHỰT, MỘNG NGUYỆT gì đều chỉ có thai sinh qúy tử cả. Trong truyện thơ Nôm Quan Âm Thị Kính có câu :


                                      Vết kim tiện kể thiêng thay,

                           Báo điềm MỘNG NGUYỆT mãn ngày treo khăn.


                         Inline image


      MỘNG LAN 夢蘭 là nằm mơ thấy hoa lan, cũng là điềm báo có thai... 

      Theo sách Tả Truyện 左傳 : Trịnh Văn Công đời Xuân Thu, có người thiếp có mang nằm mơ thấy thiên sứ tặng cho hoa lan, sau sinh con trai, đặt tên Lan, chính là Trịnh Mục Công sau nầy. Nên MỘNG LAN cũng là điềm chỉ có thai và sanh con qúy. Như trong truyện thơ Nôm khuyết danh "Bần Nữ Thán" có câu :


                                        Kìa như đông bích lân gia,

                              Kẻ đà bốc phượng, người đà MỘNG LAN.     


       Cuối cùng, ta có từ MỘNG ĐIỆP 夢蝶, là nằm mơ thấy bướm. Mộng Điệp còn gọi là GIẤC ĐIỆP để chỉ giấc ngủ ngon, ngủ say, và vì Bươm Bướm là HỒ ĐIỆP 蝴蝶, nên còn được gọi là GIẤC HỒ, theo tích sau đây :


                               Inline image


      Tề Vật Luận trong sách Trang Tử 莊子•齊物論 có ghi lại câu chuyện như sau : Trang Chu hay nằm mơ thấy mình hóa ra bươm bướm, tiêu dao tự tại bay múa dạo chơi khắp nơi. Khi tỉnh lại rồi thì còn ngờ ngợ tự hỏi rằng:" Không biết là Trang Chu ta hóa ra bươm bướm, hay là bướm bướm đã hóa ra Trang Chu ta đây ?!" Có nghĩa là mộng cũng như thực mà thực cũng như mộng.  Nhưng sau dùng rộng ra đều có nghĩa là giấc ngủ mơ màng mà ta hay nghe nói là "Mơ Màng Giấc Điệp", hay như lời hiểu lầm của Thiện Sĩ trong Quan Âm Thị Kính :


                         Chàng rằng : GIẤC BƯỚM vừa say,

                        Dao con nàng bỗng cầm tay gần kề.


   hay như trong Hoa Tiên Ký của Nguyễn Huy Tự và Nguyễn Thiện :


                              GIẤC HỒ nửa gối mơ màng,

                      Chiền đầu đã lọt tiếng chuông mái trường.


       Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu cũng đã thoát dịch hai câu đầu trong bài thơ "Phong Kiều Dạ bạc" của Trương Kế là :" Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên, Giang phong ngư hỏa đối sầu miên " bằng giấc ngủ chập chờn với :


                                 Trăng tà tiếng quạ kêu sương,

                           Lửa chài cây bến sầu vương GIẤC HỒ.


                               Inline image


         Khi Kim Kiều tái hợp, Kim Trọng đã "Thong dong lại hỏi ngón đàn ngày xưa". Thúy Kiều cũng đã "Nể lòng người cũ vâng lời một phen" mà đàn cho Kim Trọng nghe. Cụ Nguyễn Du cũng đã mượn tiếng đàn của Thúy Kiều mà nhắc đến điển tích nầy như sau :


                                Phím đàn dìu dặt tay tiên,

                        Khói trầm cao thấp tiếng huyền gần xa.

                               Khúc đâu đầm ấm dương hòa,

                            Ấy là HỒ ĐIỆP hay là TRANG SINH...


          Tiếng đàn mơ màng như mơ như thật, chập chờn không biết là Trang Chu hóa bướm hay bướm hóa Trang Chu ...


          Hẹn bài viết tới. 


                                                        杜紹德

                                                  ĐỖ CHIÊU ĐỨC


Thứ Hai, 25 tháng 1, 2021

Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2021

Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2021

MAI EM VỀ SƠN LA BẢN PHỐ - THƠ NGUYỄN KHÔI



Khôi Nguyễn

21:27, Th 5, 21 thg 1 (2 ngày trước)

tới NguyenBay, BAOTHANG_XUANXUYEN, tongocthachhp, Giống, tôi, Phu, Tran, da, HẠT, Dao, Chim, saimonchunhan, Vy, TU



                                               






MAI EM VỀ SƠN LA BẢN PHỐ

                  -------

" không ở rể mà vẫn là rể quý

Để mỗi năm lại lên tết Chiềng Ly"

                      *

Mai em về Sơn La bản phố

Ở Chiềng Lề hay ở Huội Hin ?

Qua bản Giảng - Quân Khu - Viện 6

Cả một thời bom đạn tan hoang...

                      *

Qua cầu Trắng đi sang Cầu Sắt

Dòng Nậm La soi bóng em xanh

Đêm trăng ấy ngồi chờ... trăng tắt

Đón trăng em trong mắt dịu lành.

                      *

Mai em về Sơn La bản phố

Nhớ bẻ dành anh một cành Ban

Để che mát ngọn gió Lào đón tết (1)

Đợi anh lên nhóm bếp lửa nhà sàn.

 ---------

(1) Tết Nguyên Đán ( Kin chiêng) trên Sơn La

là mùa gió Lào lồng lộng, trời nóng như rang, hoa Ban nở trắng rừng...

 

        Hà Nội, xuân 2021

         NGUYỄN KHÔI