VÔ CHIÊU THẦN CÔNG
Như thông lệ, trước khi rửa mặt, Thám hoa rót môt chén đầy, ực một hơi, gọi là “giải nghễ”!
Chợt nhìn ra hiên (nhà Thám hoa không có cửa), ngạc nhiên thấy ai treo một túi gấm lớn tự bao giờ; bèn lấy vội xuống mở ra xem thì là một thanh cổ kiếm! Mở túi gấm nhỏ, trong đó cóhai quyển sách và môt phong thư. Thư rằng: “Đây là bộ VÔ CHIÊU THẦN CÔNG, tuyệt thế kỳ thư có một không hai trong thiên hạ, nay ta truyền lại cho người có duyên. Hãy cố công luyện tập để ngày sau rửa hận nước”. Cuối thư có ghi chú’: “Dục tốc bất đạt! Nhà ngươi không nên nôn nóng mà tẩu hỏa nhập ma! Luyện xong chương một mới luyện chương hai; luyện xong quyển thượng mới tới quyển hạ. Chớ quên!”
Thám hoa vào lều, mở quyển thượng. Trang đầu ghi: “Muốn luyện thành công trước hết phải tự cung!”. Thám hoa nhăn mặt vài giây rồi tự nghĩ: “Ta từ lâu có xài cái “thằng côn đồ” nầy đâu, để cũng vô ích. Nước nhà bị Hung Nô giày xéo. Cứu nước là thượng sách!”
Nghĩ xong, rút từ từ báu kiếm ra. Ánh thép xanh dờn, mát lạnh.
Bèn nói với ai đó:
- Vĩnh biệt bạn hiền nhe!
b. Chỉ sau sáu tháng luyện tập, Thám hoa bèn lên non thử kiếm. Thiết tưởng khỏi cần diễn tả hiệu quả thần sầu của kỳ thư chi cho mất thì giờ. Thám hoa cả mừng, quyết tâm học hết quyển hạ; bèn giở ra xem. Trang đầu ghi: “Quyển thượng dạy; “Muốn luyện thành công trước hết phải tự cung!”, nhưng nếu không tự cung thì cũng thành công, chớ lo lắng!”
Thám hoa ói ra một bụm máu tươi, buông mình ngồi xuống tảng đá. Tảng đá nát vụn. Công nhận mới luyện xong quyển thượng mà công phu đến mức thượng thừa!
Tảng đá đó người sau gọi là THỔ HUYẾT THẠCH, giờ là điểm du lịch thu hút nhiều du khách
KHA TIỆM LY
(Trích Chuyện Xạo Bốn Phương)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét