VÀNG XƯA
Vàng ươm chùm khế sau nhà
Vàng mơ màu áo vàng hanh nắng chiều
Vàng đời bóng mẹ xiêu xiêu
Vàng thơm hoa chúa cánh diều đường quê
Vàng bông cây cải sau hè
Vàng con bướm nhỏ vãn ve gợi tình.
NƯỚNG BÁNH PHỒNG
Lửa rơm đốt nướng bánh phồng
Khéo tay chùi bánh mà lòng lo xa
Nghiêng vai gánh nước non nhà
Giếng trong khơi đục cũng là từ đây
Đường xa đêm tối trăng tà
Chân đi dò dẫm quá xa đình làng
Em đi cây nép hai hàng
Chông gai lá rụng gót nàng xót xa.
EM XƯA QUA ĐÒ
Chuông chùa vừa gõ tiếng ngân
Sang sông ta với em xưa- chạm lòng
Cảnh thiền tĩnh lặng mà không
Màu thiền in nét dòng sông mây choàng
Áo xưa vừa rũ mũi xuồng
Nằm phơi bãi vắng lặng buồn đâu đây.
NỤ CƯỜI NỬA MIỆNG
Hai tay xách nặng nỗi niềm
Gói vào lại mở gởi tìm gió đưa
Gió đưa gió đẩy bão mưa
Uớt vai áo lạnh tóc vừa thôi xanh
Nụ cười nữa miệng tròng trành sóng xô
KIẾM KHÁCH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét