O NGOÀI HUẾ NỢ TRAI TUI HAI CẮCCó một dạo qua cầu tre lắc lẻoDòm trời mây khô héo gió hiu hiuSoi bóng nước thầy mặt mình buồn thiuNghe trong hồn rụng vài xâu trái nhớTức cảnh sanh tình chớ hơi đâu cắc cớNhớ mần chi ba cái mớ nợ duyênĐời bạc bẽo rước lấy chỉ thêm phiềnRứa mà nhớ bất nhơn rồi được thểNgồi lẩn thẩn trong Nam sầu ra HuếNhớ mần răng o Thừa Phủ qua đòTrăng thường mỏng nên Huế ngại ốm oThương áo tím nợ tui ba cắc hẻoNước sông Hương soi dòng trong leo lẻoTui chộ em ngồi tim tím gió layMai về Đại Lược đừng làm con sáo bayDuyên ngược Kim Long mà quên hai cắc đủĐưa em qua bến đò Thừa PhủỞ lộ mô cầu Bạch Hổ cong mìnhCầu Tràng Tiền sáu vài nhịp thần kinhCũng lẩy đẩy điệu mái nhì ăn nắngEm trải qua một quãng đời áo trắngTheo đò đưa bao nhiêu nhịp chùng chìnhTừ bờ Bắc bờ gần Nghinh Lương ĐìnhQua bờ Nam sông Hương về Đồng KhánhRất nhiều năm tui và hoài niệm lạnhThương cây đa bến cộ không cònCầu Phú Xuân ai dựng giữa nước nonĐể Thừa Phủ chở em vào dĩ vãngThương sông Hương như dãi lụa ánh sángVắt mình qua núi Ngự một dòng xanhEm vắt qua tui vạt áo tím hiền lànhVới tiếng gọi "đò ơi đò!" nằng nặngEm còn nợ tui chẵn một vừng trăngCài trên tóc khun chịu cho khều xuốngTui đòi chết em chẳng thèm luống cuốngCòn chọc quê ngún nguẩy ghẹo lêu lêuEm còn nợ tui sướt mướt một lời yêuTreo chót lưỡi ngo ngoe không cho tướtTui đòi khóc em cười chê mít ướtHứa chừng mô chết ngủm mới nói ngheEm còn nợ tui lướt thướt một bờ treNơi con trai thường tới lui ve gáiNhưng cái bữa mắc giống gì em ngạiUổng công tui thắc thẻo đợi buồn hiuEm còn nợ tui bả lả một tiếng kêu"Chú ơi chú" giọng dễ thương chi nợ"Cháu" đi rồi vẫn thèm thuồng miếng nhớChép miệng ngồi ôn lại buổi xưa xanhEm còn nợ tui trái lanh chanhTreo trong ngực hồng hồng mang cá mỏngTrôi trong mắt lênh đênh trời biển độngEm ngon ơ như trăng nở trên trờiEm còn nợ tui một cuộc chơiLàm cô dâu về nhà chồng thành vợTròn xoe mắt thụt lùi làm bộ sợRồi co giò chạy tét phía trời xanhNgày với tháng lù đù rứa mà nhanhVác thiều quang chạy biệt mù thiên dãBỏ lại tui một mình cười giả lảKể chuyện buồn mà chữ cứ trong veoPHAN NI TẤN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét