CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN BLOG NHÃ MY. CHÚC CÁC BẠN THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Tư, 30 tháng 5, 2018

DÁNG XUÂN 1 - 2 - THƠ LÊ KIM THƯỢNG



Sinh Lê
Tệp đính kèm28 thg 5 (2 ngày trước)
tới tôi 
GỬI NHÃ MY BÀI THƠ TÌNH LỤC BÁT 2018 - CHÚC VUI KHỎE
NHA TRANG, 29-05-2018 - LÊ KIM THƯỢNG





Ảnh hồ sơ

Ảnh tác giả Lê Kim Thượng



DÁNG    XUÂN   1 - 2

1. 

“Bóng khế lộn với bóng chanh...”
Hương tình yêu cứ quẩn quanh bốn mùa
Em giờ chưa biết se sua
Trắng trong giọt nước, vui đùa bên tôi
Hoa cài, lượt giắt, gương soi
Tuổi hoa mười tám, mặn mòi trinh non
Đong đưa đôi mắt đen giòn
Xuân về trên ngực no tròn như xuân
Lặng nhìn đôi mắt giai nhân
Hương tình lan tỏa, bâng khuâng la đà
Cổ cao ba ngấn kiêu sa
Thướt tha dáng liễu, áo tà xuân xanh
Đưa tay vuốt mái tóc anh
Tay suôn mười ngón, thanh thanh diễm kiều
Trong vòng tay chẳng nói nhiều
Nghiêng chao bay lượn cánh diều tuổi thơ
Nhẹ hôn đôi má non tơ
Ngát hương con gái, ngây thơ ngọt ngào
Gió qua kẽ lá xôn xao
Gió lay bóng nắng rơi vào mắt nhau
Lắng nghe con sóng bạc đầu
Ngàn năm ru mãi một câu thề nguyền
Cầu Trời... em mãi ngoan hiền
Cầu Trời... cho mãi vẹn nguyên tình đầu
Mai kia dù có biển dâu
Tôi - Em thề hẹn một câu vĩnh hằng...


2.


Hẹn thề tròn một vầng trăng
Sao em xẻ nửa... sao băng đầy trời?
Lặng buồn khúc nhạc chơi vơi
Nốt thăng, nốt giáng... rụng rơi cuộn cuồn
Yêu nhau, yêu tới ngọn nguồn
Tình đầu nào cũng điệu buồn như nhau
Ngàn xưa cho tới ngàn sau
Mấy ai giữ được tình đầu... lạc trôi...
Yêu người như thế đó thôi
Tình theo cánh bướm, đậu rồi lại bay
Còn đâu quyến luyến đắm say
Chỉ là “Muối mặn... gừng cay...” thôi mà
Bốn mùa giông bão, mưa sa
Sầu trôi giọt lệ chảy qua phận mình
Mây ôm đầu núi tự tình
Vầng trăng cô độc, một mình ngóng trông
Tình ta cách núi, ngăn sông
Hai đầu thương nhớ buồn cong nhịp cầu
Tình ta dang dở cau trầu
Hai bờ thương nhớ, hai đầu biệt ly
Một thời yêu... chẳng còn gì
Một thời yêu... cũng chết đi một thời...   
       

                Nha Trang, tháng 5. 2018

             LÊ KIM THƯỢNG

1 nhận xét:

Đỗ Văn nói...

Một người dạ rối, ruột bời
Một người nuối tiếc, ru hời niềm xưa...