CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN BLOG NHÃ MY. CHÚC CÁC BẠN THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Tư, 10 tháng 6, 2020

CHÙM THƠ ĐUỜNG LUẬT - CA DAO

 




NẺO THIỀN


Thoáng bóng mây về mộng lướt nhanh,

Vàng phai mấy chiếc nhẹ xa cành

Chuông chiều vẳng vọng sương giăng lối

Kệ sớm ngân nga gió động mành

Chát đắng đong đầy vun cội úa

Buồn vui tản mạn phủ dòng xanh

Bên đường nhánh liễu buông bờ tóc

Bạc trắng đêm lòng nẻo mỏng manh.



LẶNG LẼ
(Tặng Chị Cả)
 

Bến trơ, thuyền đã rẽ duyên ai,
Khuất sướt bờ vui biếng lược cài
Đáy vực sầu rơi ngày héo hắt
Bước đời oằn xót mộng phôi phai
Thẫn thờ sóng lẻ mòn rêu đá
Da diết xuân đơn lạnh gót hài
Đành nhặt lời thương trong lá mục
Buộc hồn chạm khói với sương mai!




CẠN  CHIỀU
 


Thầm ướt giọt tròn lệ ngóng trông,
Tháng năm ám khói cả duyên hồng
Vấn vương nhánh đợi cùng dâu bể  
Da diết khoảnh buồn giữa phiến đông
Khuya đổ ngọn heo may buốt lạnh
Mộng trêu đêm cát bụi phiêu bồng
Rong rêu bám chót đời còi cọc
Cợt nhã nỗi sầu với bến không.



VỌNG MIỀN XA

Ngõ vắng quạnh sầu giọt nắng rơi
Vàng xưa rót nhẹ đọng lưng trời
Tìm hương cúc tỏa thơm vườn thắm
Chỉ thạch sùng trầm tiếc mộng trôi
Liễu rũ trở đau ngơ ngác bóng
Sẻ nâu khuất sướt nỉ non lời
Đành thôi lấy nhớ tròn xoe nụ
Kết búi theo chiều thả gió chơi!



NGUỒN ĐÀO
 
Hoa lưu động khẩu ưng trường tại (Tào Đường)
 

Đứng ở bờ sương ngóng tít khơi,
Về đâu xa lắc cánh chim trời?
Biển xanh chạm bãi màu thương đắm
Sóng bạc va ghềnh giọt vỡ rơi
Vui thuở hồng hoang vừa rạng rỡ 
Nhớ lần tao ngộ thoắt tinh khôi
 Suối đào nước chảy hoa trôi để
Trơ đá Tào Khê lại với tôi?



NGÀY THẮM
 

Mây gọi mơ hồng gió khẽ buông
Ngày lên bỏ lại cảnh đêm buồn
Lung linh nắng thắp xanh tàn lá
Lãng đãng hương lâng trắng ngọn nguồn 
Suối ngọt triền vai mềm mại chảy
Dòng thơm thác tóc nhẹ nhàng tuôn
Chân vui liếng thoắng theo đàn bướm
Rượu há say bằng đắm cảnh suông?





DẤU NGHÌN TRÙNG
 

Thu trải hương nồng gọi nắng lên,
Bến mơ lỗi hẹn, bến mơ quên
Tình sầu, tình lỡ, tình gieo lạnh
Mộng khuất, mộng hờn, mộng rẽ êm
Ngóng nhạn, nhạn xa, mờ bóng thỏ
Vọng người, người vắng, lặng tâm thiền
Cúc xưa sỏi đá giăng tơ nhện
Giấu cả phương đài xuống tịch nhiên.



BIỆT KHÚC

Cách biệt nghìn trùng để ngẩn ngơ,
Huyền trăng mặc khải níu hồn thơ
Gầy nhom mộng, cạn cùng mong ngóng
Mốc thếch đêm, khô với đợi chờ
Mảnh nguyệt lung linh, kìa nguyệt ảo
Dáng người thấp thoáng, chỉ người mơ
Cung trầm khuyết nốt buồn rây hạt
Gõ phím ngân nga với bóng mờ.



CADAO



Không có nhận xét nào: