TẦM KHÁCH HỮU DUYÊN
(Thuận - Nghịch độc)
Đọc thuận:
Tận cùng buông thảy lợi rồi danh
Tâm bừng ngọc sáng thêm lòng thiện
Pháp toả hồn thơm ngát nghiệp lành
Thầm nguyện đó chung trời rộng biếc
Khẽ cười ta thoả mộng ngời xanh
Thâm tình nặng nghĩa trao thành ý
Mầm nẩy đức tin quả trĩu cành.
Đọc ngược:
Cành trĩu quả tin đức nẩy mầm
Ý thành trao nghĩa nặng tình thâm
Xanh ngời mộng thoả ta cười khẽ
Biếc rộng trời chung đó nguyện thầm
Lành nghiệp ngát thơm hồn toả pháp
Thiện lòng thêm sáng ngọc bừng tâm
Danh rồi lợi thảy buông cùng tận
Hành đạo khởi duyên hữu khách tầm.
Khôi Thanh
NGK
THẾ NHÂN MÊ
(Thuận - nghịch độc)
Đọc thuận:
Lãng quên mà bước lạc nơi về
Dần xa đạo khiến chân thay giả
Mãi rước ma đành ngọt hoá khê
Thân gửi chốn phàm tâm vướng tục
Kiếp vương tình huyễn mộng theo lề
Vần xoay nghiệp cũng lành hung khởi
Ân oán nặng lòng ngẫm quá ghê !
Đọc ngược:
Ghê quá ! Ngẫm lòng nặng oán ân
Khởi hung lành cũng nghiệp xoay vần
Lề theo mộng huyễn tình vương kiếp
Tục vướng tâm phàm chốn gửi thân
Khê hoá ngọt đành ma rước mãi
Giả thay chân khiến đạo xa dần
Về nơi lạc bước mà quên lãng
Mê đắm giữa đời lụy thế nhân.
Khôi Thanh
NGUYỄN .GIA .KHANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét