Thứ Sáu, 1 tháng 12, 2017
CHUYỆN DÒNG SÔNG QUÊ TÔI- THƠ NGUYÊN LẠC
Steven Nguyen
26 thg 11 (3 ngày trước)
tới tôi
Gởi Nhã My 3 bài thơ
NL 11/26/2017
CHUYỆN DÒNG SÔNG QUÊ TÔI
Quê hương khuất nẻo chiều nghiêng bóng
Gợi khách sầu lây khói sóng đời (Hồ Chí Bửu)*
CHUYỆN THỨ NHẤT
Quê mình có gì lạ không em?
Mai anh về giữa bến sông xưa
Anh về giữa một dòng yên lắng
Giữa hai bờ cồn bãi Đóm sao! **
Anh tìm lại dòng đời xa vắng
Đêm êm đềm thuyền thả mái xuôi dòng
Hò ơ
Đâu đây cá đớp bông bần
Nhặt thưa câu hò đối
Bạn đành xa tôi!
Bạn ơi hãy nhớ quay về
Trời trong trăng tỏ …
Lời thề chớ quên! (ơ ơ)
CHUYỆN THỨ HAI
1.
Ta sẽ về thăm lại dòng sông
Của thời mơ mộng cũ!
Em đứng đó môi cười hết nụ
Mây sẽ rồi ... gió cuốn bay đi!
Em của tôi cùng dáng nhỏ xuân thì
Dòng của đời trôi ... trôi ... trôi mãi!
Ta có nên về thăm lại dòng sông
Của thời hồn nhiên cũ?
Mây đã bay ... có bao giờ trở lại?
Nước xuôi dòng ... có quay lại bến xưa?
2.
Ta sẽ không về thăm lại dòng sông
Của thời tan tác cũ!
Em đứng đó bóng rầu dáng mỏng
Thuyền ra khơi ... chắc mãi không về!
Người ra đi ... rồi chắc mãi không về!
Ta sẽ không về thăm lại dòng sông
Của thời hung bạo cũ!
Xác em nhỏ trôi theo dòng bão lũ
Được tin người ... tim nhé ... cố yên!
Và đêm dài ... đêm nhé ... hãy ngoan!
Ai rồi cũng sẽ đến miền miên viễn!
3.
Ta sẽ không về thăm lại dòng sông
Của thời quá vãng!
Quên đi nhé ... quên đi ... quên đi nhé!
Đã xa rồi ... quên nhé ... xa lắm xa!
PHÙ VÂN
Phù vân... thì đã phù vân!
Làm sao giữ được ... một vầng mây trôi?
Thì thôi ... người hỡi thì thôi
Cõi riêng đời đó... chia đôi ... phải đành!
NGUYÊN LẠC
----------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú:
* Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.. (Hoàng Hạc lâu - Thôi Hiệu)
** Nhái thơ của Nguyên Sa,
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về giữa bến sông Seine
Anh về giữa một dòng sông trắng
Là áo sương mù hay áo em?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
1 nhận xét:
Phù vân... thì đã phù vân!
Làm sao giữ được ... một vầng mây trôi?
Thì thôi ... người hỡi thì thôi
Cõi riêng đời đó... chia đôi ... phải đành!
Đăng nhận xét