Mời đoc thơ học trò, được tìm thấy lại trong lớp bụi thời gian. Thuở ấy, thơ còn học trò nên thơ rất ngắn.
THƠ HAI CÂU
XA
Xa quê thất lạc môi cười
cho dù nhấp giọng cũng đời nào ngân
RẰM
Hôm qua trăng rằm thật gần
soi câu lục bát tần ngần nhớ ai
CHIM
Chim sai nhịp hót tràng dài
tiếc giọng lảnh lót rớt ngoài biển dâu
MÀU
Áo nhăn thời buổi cơ cầu
giặt không phai nỗi cái màu tich liêu
THEO
Tưởng đi bỏ lại trong chiều
mùi hương thương nhớ cũng liều bước theo
QUÊN
Người đi lên phía cheo leo
bỏ quên trớt miếng trăng treo rất rằm
ĐÒ
Xuống đò con sáo sang ngang
ai như người nghĩa thở than mộng ngoài
SOI
Soi em dòng tóc thơm hoài
soi tôi trăng chảy miệt mài nẻo xa
HỎI
Hỏi em xưa ở bên nhà
hồn anh hồi trẻ nay đà ở đâu?
BAY
Hồi trẻ hồn em bay mau
bây giờ chắc cũng bể dâu với đời
NGHE
Nghe mưa nặng hạt ngoài trời
nhớ người năm cũ nói lời biệt ly
THẤY
Thấy gì trong mắt mưa bay
thấy hồ như phượng đã gầy hơn xưa
LƯỢM
Thò tay lượm lặt trong thơ
mấy câu lục bát bơ vơ giữa rằm
DẶM
Dặm thơ trải suốt trăm năm
cũng không bằng tiếng em thầm thì anh.
PHAN NI TẤN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét