Đ𝐔̛𝐎̛̀𝐍𝐆 𝐁𝐀𝐘 𝐍𝐆𝐇𝐄̣̂ 𝐓𝐇𝐔𝐀̣̂𝐓
Tấm hình post kèm là tấm hình không ra gì. Nhưng đối với ta là cả một kết quả vĩ đai, mãi đến lúc 8 bó mới thực hiện được. Nó chụp lúc ta tập khâu. Khâu thì áo quần vãi vóc...
Không phải ! Khâu sách. Với một làn 20 tờ giấy, ở chính xác trung tuyến, và làm sao gắn lại với nhau để dán keo vào gáy - bước đầu cho một hành trình làm sách bìa cứng !
Tìm trên Net ,chưa ai bán máy khâu sách giá dưới 100 đô.. Giá 2, 3 ngàn, nặng nề, tự động. Chỉ có tiệm in mới kham nổi.
Nhưng tôi đã biến cải nó - Cái máy khâu và sửa giày, khâu da thuộc, thành một cái máy khâu sách để giúp làm những dự án bìa cứng... Mà giá 89 đô.!
Như những dụng cụ của nhà in thổ tả TQBT !
Bạn sẽ hỏi: Vậy nó thành công không ?
Bạn chắc nghi ngờ, không quan tâm.
Nhưng bạn sẽ kiếm triêu bạc như chơi nếu chế ra một máy khâu sách với giá trên dưới $100.
Nếu không, những ông chũ Tàu sẽ cướp công !
Dự án này không phải nằm trong thương mãi, mà do sự thách đố của tri tuệ. Nó ở trong đường bay của trí tuệ, từ một sáng kiến nghĩ ra trong đầu. Tôi đã thử với 10 tờ giấy. Ban đầu đường kim đi ngô nghê. Rôi cứ tập, cứ tâp, cứ thử, cứ thử, cứ sửa đổi, thêm vào đinh ốc này, làm vững vàng máy, không cho máy run khi phải đóng một cuốn sách dày, làm cho máy nằm thân bằng, cách xỏ chỉ khí mắt kém.....
Những bàn ghế láng bóng được trưng dụng. Tất cả cho sáng kiến. Tất cả cho nghệ thuật.!
Đầu tiên là đường bay loạn xà ngầu sau có phần tấn bộ.
Chân trời đã ló dạng !
Đó là mục đích của đường bay nghệ thuât.
Nghệ thuật do từ đam mê, ý chí, và trí tuệ.
𝗧𝗛𝗢̛
NGÓN TAY
𝗘𝗺 𝗰𝗼́ 𝘃𝗲̂̀ 𝗱𝘂̛𝗼̛́𝗶 𝗮̂́𝘆 𝗖𝗮̂̀𝗻 𝗧𝗵𝗼̛
nhớ dành cho anh một chùm chín mận
Chúng minh cưới nhau, động phòng khách sạn
Và chia rời nhau, ở bên An Đông
Buổi trưa anh nhìn em với chiếc áo hồng
Xe rồ máy, tời lui, đòn chờ thêm khách
Anh muốn theo em, rễ xa ra mắt
Nhưng chỉ bàn tay xiết chặt không buông
An Đông bến xe tấp nập khách hàng
Anh cầm tay em, ngón dài ngón ngắn
Tội tình ngón em, ngón tay không nhẫn
Em cũng cầm tay anh, ngón ngắn ngón dài
ngón bóp cò ngón liệng ngón đâm
Ngón người lính mà mái nhà là hầm chìm hầm nổi
May mà có người vì anh mà trấc ẩn
Mở của vào nhà để ở chung thân
Để hơn nửa thế kỷ ngón cảm tạ công ơn
Xiết chặc lên những ngón tay bây giờ phân liệt
TRẦN HOÀI THƯ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét