BÀI THƠ VĂN XUÔI TỪ GIÃ HUẾ
Gã phiêu bạt lang thang về lại Huế.
Duyên chưa tròn lãng tử lại ra đi.
Tối mai bay vô Sài Gòn đêm nay khó ngủ. Cứ thương thương chen lấn nỗi buồn.
Huế mà nói thương thì còn mỏng quá. Nói quặn lòng e chưa đủ tình nhau.
Huế nói ghét e vẫn còn giận lẫy; nói chi mô nghe chưa đủ ân tình. Bởi tiếng Huế là nâng niu im lặng; để tím buồn mây núi vọng xa xăm.
Huế không cần nêm thêm gia vị, mà vẫn hồn nhiên cay đắng ngọt bùi. Phút hội ngộ mừng trở về cũng khóc; giờ chia tay nước mắt cũng lưng tròng. Ôm thật chặt sợ thời gian tuột mất, ngại vô thường ai dám hẹn năm sau.
Mong manh quá Huế ơi đời bọt nổi, có em rồi còn sợ mất trong mơ. Vì tình Huế là cây đa bến cũ, ngỡ muôn đời lo bến vắng đò trôi.
Đêm khuya lắm giọt mùa Xuân dài ngắn. Dế linh hồn man mác gọi đêm thâu. Bóng tối Huế như giọt thầm dễ vỡ. Giấc canh dài gà gáy tỉnh ban trưa.
Gặp lại Huế em nơi mô không thấy. Em đã về cung cấm thuở vàng mơ. Ôm viễn mộng trong vòng tay bát ngát. Huế hiện tiền mà Huế vẫn xa xưa.
Hẹn với Huế ngày mô về lại. Con đường xưa trảy lá đợi chờ. Anh chỉ sợ trên nẻo đường vĩnh cữu. Huế thật tình là Huế ở trong mơ.
Nhà Ba Á - An Cựu 21-3-2024
Tạm biệt Huế
TKĐ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét